Đêm đó Cố An Kỳ khôngvề nhà mà ngủ lại tại căn phòng cũ của mình. Lăn qua lộn lại cả đêm cũng không thể nghĩ ra cách giải quyết vấn đề.
Với chuyện của Tô DậtPhàm, trong lòng cô đã có đối tượng nghi ngờ, chẳng qua cẩn thận ngẫmlại mốc thời gian thì có lẽ người đó không liên quan đến chuyện này.Người đó không hề liên lạc với cô trong khoảng thời gian trước khi cô ra mắt, vì vậy chắc có thể loại anh ta ra khỏi vòng nghi vấn.
Cô xoay người, từ từ nhắm mắt lại.
Khi đó cô không quen biết với nhiều người, người có tiền cũng chỉ có một —— người mà cô hận đến tận xương tủy, vĩnh viễn cũng không quên.
Người đó cướp của hồi môn của vợ, sau đó lại bức chết người vợ tình nghĩa lúc còn nghèo khổ*, vứt bỏ đứa con gái mới năm tuổi, đoạn tuyệt quan hệ cha con, những việc này Cố An Kỳ cả đời cũng không thể tha thứ.
(*Tào khang chi thê(糟糠之妻): Tao khang hay Tào khang nghĩa đen là bã rượu vàcám, đó là hai thức ăn dùng để nuôi heo, nhưng đối với người quá nghèokhổ thì họ dùng hai thức nầy ăn để sống. Do đó hai chữ Tào khang là đểchỉ lúc nghèo khổ.
Tao khang chi thê hay Tào khang chi thê là ngườivợ lúc còn nghèo khổ, tức là người vợ tình nghĩa thuở ban đầu còn sốngnghèo khổ với nhau.
Câu nói của ông Tống Hoằng “Tào khang chi thê bất khả hạ đường” nghĩa là: Người vợ lúc còn nghèo khổ không thể để ở nhàsau, ý nói không thể bỏ người vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tro-lai/2492450/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.