Edit: Sabj
Tiêu Thắng Hinh một mình ngồi trong góc, tai đeo headphone, chăm chú đọc bản nhạc trong tay, thỉnh thoảng ngón tay còn gõ gõ vài nhịp trên lưng ghếdựa, vẻ mặt vui mừng thoải mái.
Cô không để ý tới chuyện bịcô lập. Chuyện này đã diễn ra không chỉ một hai ngày, nếu ngày nào cũngbuồn rầu vì những việc lông gà vỏ tỏi như thế này, chẳng phải vĩnh viễncô sẽ tự ái sống trong quá khứ mà đánh mất khả năng vươn lên trong tương lai sao? Lâm Huyên Di lúc sinh thời cũng làm như vậy, người khác khinhthường cô, cô cũng làm như không biết. Cố gắng tiến vươn lên, tạo dựngcơ hội cho bản thân mới là chuyện cô nên làm.
Nếu Lâm Huyên Dicòn sống nhất định sẽ cảm thấy rất vui mừng, năm đó, “An Kỳ? Sao em lạitới đây?” Tiêu Thắng Hinh kinh ngạc nhìn Cố An Kỳ, không phải cô đã quay xong phần của mình rồi sao?
Cố An Kỳ nhấc túi hoa quả trong tay, cười nói: “Đến thăm trường quay.”
“Em… đến thăm chị sao?” Tiêu Thắng Hinh kinh ngạc đến mức giọng điệu cũngthay đổi. Cô không cho rằng Cố An Kỳ không biết chuyện cô bị chèn ép.Gần như tất cả mọi người đều biết Hứa Toa Toa chèn ép cô. Trong giớigiải trí chưa bao giờ thiếu người nhiều chuyện, với tốc độ nói mộttruyền mười, cho đến nay số người không biết hẳn là rất ít.
Nhưng Cố An Kỳ, cô ấy… vì sao cô ấy vẫn muốn nhảy vào họng súng mà đến thăm cô? Cô ấy không sợ bị liên lụy sao?
“Đương nhiên là tới thăm chị Thắng Hinh rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tro-lai/2492396/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.