Bầu không khí trong nhà hàng rất tốt, Đan Á Đồng vừa nghe nhạc vừa quan sát người đàn ông đang ngồi đối diện mình.
Từng cử chỉ đầy “mùi” quý tộc, nụ cười trên gương mặt không xa cách mà cũng không thân thiện, cả người từ trên xuống dưới không có chỗ nào là không phù hợp. Tất cả đều biểu hiện một người đàn ông từ nhỏ đã được giáo dục tốt, hoặc ít nhất cũng là được dạy dỗ về những lễ nghi trong cuộc sống.
Nhân viên phục vụ rót rượu đỏ vào ly giúp hai người, rồi lịch sự lùi sang một bên.
Tiếu Kỳ Thậm mỉm cười với người phục vụ, lấy tiền đặt vào khay trên tay người đó “Giờ thì không cần phục vụ, cảm ơn.”
Nhân viên phục vụ khẽ cúi đầu, yên lặng bước ra cửa phòng VIP, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại, từ đầu tới cuối cũng không có một ánh mắt thừa thãi nào dành cho hai người.
Đan Á Đồng nhìn cánh cửa đóng lại, dần dời ánh mắt về phía Tiếu Kỳ Thậm “Tiếu ca, nơi này là?”
“Ở đây cũng là nơi người trong giới hay lui tới, cậu không cần lo lắng đám săn ảnh sẽ xuất hiện.” Tiếu Kỳ Thậm cầm chân ly rượu trong suốt nâng lên, lắc nhẹ chất lỏng màu đỏ bên trong. “Rượu nho năm 1986, cậu nếm thử đi.”
Thiếu niên ngồi đối diện hắn có chút câu nệ nâng ly rượu lên, nhấp một ngụm nhỏ, vẻ mặt thận trọng đầy say mê, thế nhưng cách cậu cầm ly rượu cũng rất hoàn hảo, giống như đã nhiều lần cầm ly rượu loại này rồi.
“Như thế nào?” Tiếu Kỳ Thậm mỉm cười hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tinh-cai-gi/201752/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.