Để mặc người trước mắt thắt nơ dùm mình, tất cả đều là nhà thiết kế danh tiếng. Trong gương là gương mặt người đàn ông khiến bao cô gái điên cuồng, thân phận và năng lực khiến bao người đàn ông khác ghen ghét, tổng giám đốc Đường thị, người đàn ông độc thân sáng giá hàng đầu trong giới thượng lưu.
“Mấy người ra ngoài hết đi.” Đường Nguyễn Khanh nhìn nhà thiết kế, chuyên viên trang điểm trong phòng, lạnh nhạt mở miệng nói.
Những người trong phòng quan sát sắc mặt sao lại không nhìn ra tâm trạng của vị tổng giám đốc sắp đính hôn này không tốt chứ. Cùng nhau trao đổi ánh mắt rồi yên lặng ra ngoài, người đi cuối còn cẩn thận giúp đóng cửa lại.
Thô lỗ kéo cái nơ xuống, cho đến khi nó lỏng lẻo rời hẳn ra y mới có thể cảm giác mình thở được một chút. Vô lực ngồi xuống sofa, nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, y đột nhiên nhớ lại ngày y gặp được Cảnh An Tước. Hôm đó là một ngày mưa hay trời trong xanh như bây giờ?
Đúng rồi, ngày đó khí trời nặng nề buồn bực, những đám mây xám xịt giống như là muốn đổ cơn mưa. Không như ngày hôm nay, ánh mặt trời tỏa ra đến chói mắt, khí trời trong xanh, nhưng so với tâm trạng ngày y lần đầu tiên gặp được người kia lại càng nặng nề hơn. Giễu cợt đưa tay ra che hai mắt, hóa ra bản thân còn chưa từ bỏ ý định sao? Dù cho hiện tại thế này, vẫn chưa thể từ bỏ sao?
“Cậu chủ, đến giờ rồi, cậu có bên trong không?” Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tinh-cai-gi/1316971/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.