“Em vẫn đánh Thái Cực quyền như vậy, Cảnh An Tước.”
Thiếu niên trên ghế sofa khó hiểu ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn Đường Nguyễn Khanh giống như là đang thông cảm cho một kẻ đầu óc không bình thường.
Đường Nguyễn Khanh thấp giọng bật cười, nhìn gương mặt tràn đầy nghi hoặc của thiếu niên, nói “Cậu có thể đi.”
“Vậy xin phép anh.” Đan Á Đồng đứng lên, ngang qua Đường Nguyễn Khanh đang cười một cách khó hiểu, lịch sự cười, rồi đóng cửa lại không chút do dự đi ra ngoài.
Đường Nguyễn Khanh nhìn cánh cửa đã đóng, có lẽ đây chỉ là do y tưởng tượng, nhưng mà thiếu niên này, thật giống người kia, đến độ làm y đã thật sự cho rằng đó là Cảnh An Tước.
Bởi vì chỉ có Cảnh An Tước mới cười như vậy, cười thật bình thản, thế nhưng lại ẩn chứa sự tối tăm mà kẻ khác không thể nhìn ra.
Đứng dậy, y kéo cửa ra, nhìn thấy thiếu niên theo sự hướng dẫn của nhân viên công tác chuẩn bị theo đường chuyên dụng rời đi.
Đan Á Đồng thật không ngờ Đường Nguyễn Khanh lại đột nhiên gọi cái tên từng là tên của cậu, trong nháy mắt, cậu thật sự đã vô cùng khiếp sợ. Nhưng, cậu nhìn thấy được ánh mắt đối phương cũng không phải là nhìn cậu, mà là thông qua cậu nhìn một con người khác. Lúc đó, cậu đột nhiên hiểu rõ, có lẽ người Đường Nguyễn Khanh muốn nói là Cảnh An Tước của quá khứ, mà không phải Đan Á Đồng của hiện tại.
Cũng không có cảm giác gì đặc biệt, bởi Cảnh An Tước hay Đan Á Đồng, cũng đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tinh-cai-gi/1316895/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.