Sáng hôm sau, khi Thẩm Chiêu Chiêu từ trên lầu đi xuống, thấy Thịnh Trử Ý đang chuẩn bị ra ngoài, cô vội vàng gọi anh lại: "Đợi một chút, anh định cứ chiến tranh lạnh thế này mãi à?"
"Đây không phải là điều em muốn sao?" Thịnh Trử Ý ngước mắt nhìn cô.
"Em muốn hồi nào?" Cô chỉ nói là muốn giữ thái độ khiêm tốn ở bên ngoài, chứ không nói muốn cắt đứt quan hệ với anh.
Thịnh Trử Ý nhìn cô mà không nói gì.
"Được rồi, được rồi, coi như em sai, được chưa? Từ giờ em sẽ không đưa đồ giúp người khác nữa." Cô tự hỏi, sao anh vẫn còn giận sau nhiều ngày vậy.
Kết quả là Thịnh Trử Ý không chờ cô nói hết câu đã mở cửa đi ra ngoài.
Thẩm Chiêu Chiêu:......
Được rồi, anh có quyền giận, còn cô thì không được giận chắc?
Lại một ngày không ai để ý tới ai.
Tối hôm đó, trước khi tiết tự học bắt đầu, Thẩm Chiêu Chiêu đã thu dọn xong đồ đạc, không đợi Thịnh Trử Ý mà một mình đi đến lớp thi đấu.
Thịnh Trử Ý ngước mắt nhìn bóng dáng cô biến mất ở cửa lớp, đôi mày tuấn tú hơi nhíu lại.
Một giây tiếp theo, Chu Hoài Vũ đi tới nói: "Hai người vẫn chưa làm hòa sao? Em nói nè, một chàng trai cao lớn như anh lại tranh cãi với một cô gái nhỏ thì không ổn chút nào. Nghe nói gần đây mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-ngot-sau-khi-duoc-ban-trai-truc-ma-chieu-chuong/3712079/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.