Xin lỗi, mỗi lần cô ký tên vào hóa đơn thì đều có 2 bản, vì vậy cô xé nó cũng không có tác dụng gì đâu.” Nhân viên nhẹ nhàng nói."Ha ha, bây giờ thì tôi thật sự nghi ngờ bản chất tồn tại của bệnh viện các cô rồi đấy, tôi muốn báo cáo với bộ phận liên quan để họ tới kiểm tra bệnh viện các cô, rốt cuộc bệnh viện này trị bệnh cứu người hay là một chỗ để vơ vét tiền bạc! "Ngũ Huệ Mẫn vừa nói vừa lấy điện thoại ra bấm số."Alô, trưởng khoa Uông, tôi là Huệ Mẫn, bây giờ ông có tiện nói chuyện không?"Cuộc gọi được kết nối."Lại sao vậy Mẫn Mẫn? Hai ngày nghỉ cuối tuần mà sao cô vẫn chăm chỉ gọi điện thế. Lại gặp chuyện gì sao?" Trưởng khoa Uông khẽ mỉm cười.“Trưởng khoa Uông, hiện giờ tôi thật sự có chuyện muốn tìm ông. Còn nhớ hôm qua tôi gọi điện cho ông, nhờ ông thông báo cho viện trưởng viện điều dưỡng sắp xếp cho mẹ tôi một cuộc phẫu thuật không, hiện giờ tôi đang ở bệnh viện, nhưng họ không cho chúng tôi đi, bọn họ còn yêu cầu chúng tôi trả 700 nghìn tệ tiền viện phí nữa, ông nghĩ việc này có nên thông báo cho bên trên biết không? ” Ngũ Huệ Mẫn đắc ý nói.“Viện điều dưỡng… Tôi nhớ đã nói với cô là tôi không biết ai ở đó mà, nhưng mẹ cô làm phẫu thuật gì, sao lại tới tận 700 nghìn tệ phí phẫu thuật vậy. Như thế cũng đắt quá rồi. ” Trưởng khoa Uông nhíu mày"Em đang nói chuyện đấy đó, giờ em đang bị họ bao vây rồi, nếu sếp quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749679/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.