“Đấy anh thấy chưa, loại người như bà ta có giúp cũng vô ích thôi. Ban nãy tôi còn nghe bà ta gọi điện phàn nàn, nói cái gì mà mình phải ở phòng bệnh thường chứ không được ở phòng vip, trách anh lo liệu không tốt. Không cần đoán cũng biết, bọn họ vẫn chưa biết thân phận hiện tại của anh phải không?” Nghe Tô Chí Quan lảm nhảm, Lâm Dật chỉ nhíu mày hỏi: “Cậu hiện tại đang làm ở bộ phận nào vậy?” “Bộ phận nhân sự, sao vậy?” Tô Chí Quan mờ mịt hỏi lại. “Tôi thấy cậu nên làm ở bộ phận quan hệ công chúng thì đúng hơn đấy.” Lâm Dật trả lời. “Tại sao?” “Đỡ lãng phí tài nói của cậu.” “......” Trong lúc hai người nói chuyện liền thấy Lục Thiêm Mẫn với danh nghĩa nâng cấp phòng bệnh, chuyển Lâm Huệ từ phòng thường lên phòng bệnh vip. “Chỉ đổi mỗi phòng bệnh thôi sao? Vậy còn tổn thất tinh thần của tôi thì sao? Không biết các người tìm đâu ra đám bảo vệ này đến hù dọa người khác, làm tim tôi hiện tại vẫn còn đập nhanh như vậy, còn có chút chóng mặt nữa, nếu làm lỡ ca phẫu thuật ngày mai thì các người có chịu nổi trách nhiệm không?” Lâm Huệ hăm dọa nói. “Được, vậy để chuộc lỗi thì tôi tặng bà thêm một buổi kiểm tra toàn diện nữa thế nào? Thiết bị kiểm tra của bệnh viện chúng tôi thuộc loại tốt nhất thế giới hiện nay, dù bà có bị bệnh đi nữa, kiểm tra xong chúng tôi đều có thể phát hiện ra, từ đó đưa ra lộ trình trị liệu phù hợp.” Lục Thiêm Mẫn sắp mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749678/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.