Nếu cậu đã mời khách, đương nhiên không thể làm quá kém được. Tuy rằng Hoàng Gia Vĩnh Lợi không phải chỗ ăn chơi xa hoa nhất Nam Đô, nhưng đối với những sinh viên chưa từng bước chân vào xã hội, thì đây đã coi là nơi vô cùng xa hoa rồi. Sau khi đến nơi, nhiều cô cậu kinh ngạc tới nỗi há to miệng. Bởi vì nơi đây hoàn toàn không phải quán ăn, chỗ này chính câu lạc bộ. Còn là loại câu lạc bộ cao cấp nữa. Những sinh viên xuống xe trước không khỏi dừng bước, bọn họ có cảm giác không dám bước vào trong. Ngay cả người khởi xướng như Lâm Dật cũng cảm thấy hơi hối hận. "Nếu biết như thế tôi đã mời các cậu ấy đi hát Karakoke rồi, các cậu ấy quen thuộc với chỗ đó hơn, cũng tiện gặp mặt Lưu Nhân Nhân nữa, tôi muốn hỏi xem lần trước đã xảy ra chuyện gì." Mặc dù với bọn họ, câu lạc bộ này đã vô cùng cao cấp. Nhưng ở trong mắt Lâm Dật, cho dù là đi chỗ nào thì cũng chỉ là ăn bữa cơm uống cốc rượu mà thôi, hoàn toàn không khác biệt gì. Cậu làm gì quan tâm tới chuyện có xa hoa hay không. Nhìn bộ dạng thản nhiên của Lâm Dật, mọi người cũng đều thở phào nhẹ nhỏm. Dù sao cậu cũng là người đàn ông được tổng giám đốc bao nuôi, không làm thịt thì phí. Dưới sự dẫn dắt của Lâm Dật, cả đám đi vào trong câu lạc bộ. Bọn họ đi nhiều người, hơn nữa nhìn dáng vẻ thì là sinh viên, sinh viên vào câu lạc bộ cao cấp như thế, tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749624/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.