Lâm Dật nói suy nghĩ của cậu về dự định trong tương lai của mảnh đất này cho Thân Lương Tín nghe. Thân Lương Tín nghe xong thì gật đầu nói: "Thiếu gia thật sự nhìn xa trông rộng, lúc đầu chúng tôi cũng không nghĩ nhiều như thế, chúng tôi luôn đặt vấn đề đảm bảo chi phí lên trước hết, nhưng sau đó nghĩ tới kế hoạch phát triển của Đại học Nam Lâm, theo dự kiến của bên thẩm định giá, giá trị gia tăng của mảnh đất này trong 10 năm tới sẽ đạt gần 10 tỷ, tức là gấp 90 lần mức tối thiểu đề ra. Chỉ cần đạt được thỏa thuận với Đại học Nam Lâm, tất cả những thứ này đều không thành vấn đề! " “Vậy bây giờ bố mẹ tôi có biết không?” Lâm Dật hỏi. "Thẩm tổng và phu nhân tạm thời vẫn chưa hỏi về chuyện này. Dù sao đây cũng không phải là dự án lớn, hơn nữa tôi cảm thấy việc này nhất định phải tiến hành bí mật. Đợi đến khi đạt được kết quả rồi, thiếu gia hãy đích thân báo cáo với Hà tổng và phu nhân. Tôi tin rằng bọn họ chắc chắn sẽ vô cùng bất ngờ!" Nhìn vẻ mặt sáng rực của Thân Lương Tín, Lâm Dật cũng cảm thấy kích động. Mảnh đất này trong tương lai, thậm chí là toàn bộ trung tâm nghệ thuật mới của Nam Đô sẽ do bọn họ tạo lên, đây là một thành tựu vô cùng lớn, thậm chí nó có thể sẽ trở thành nơi bắt đầu thành tựu lớn nhất trong vài năm tới đây của Lâm Dật. Nghĩ tới chuyện một tháng trước, bản thân cậu vẫn còn phải lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749623/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.