“Ở đây rộng như vậy, cô còn muốn thế nào nữa? Cô đâu có béo, hơn nữa tôi đã để lại cho cô vị trí rộng thế này còn gì”. Lâm Dật không kìm nổi mà lên tiếng.“Mày là cái thá gì, một đứa nghèo rớt mùng tơi mang trên mình mùi quái dị mà dám hung hăng ở đây với tao. Mày có tin giờ tao gọi chồng tao đến xử lý mày không”. Người phụ nữ lẳng lơ kia sau khi nói xong thì lập tức lộ ra vẻ ủy khuất.“Chồng à, chồng mau đến đây đi, có tên lưu manh đang giở trò đồi bại với em”.“Cô nói thế là có ý gì…” Lâm Dật vẫn chưa nói xong thì một người đàn ông trung niên mặc đồ vest bước lại.Gã ta với vẻ mặt không vui đi đến bên cạnh Lâm Dật, xoay người nhìn người phụ nữ của mình hỏi: “Vợ à, kẻ nào bắt nạt vợ?”“Chính là nó đấy! Cái tên khốn kiếp này, trên người thì có mùi quái dị, không biết là có mắc bệnh gì khó chữa không mà còn chặn đường của em không cho em đi”. Người phụ nữ lập tức ôm chặt chồng mình rồi nũng nịu.Người đàn ông khi nghe thấy thế thì nhìn Lâm Dật một cái rồi lập tức nói với giọng chế giễu: “Đm! Chính là thằng nhãi mày đã chặn đường của vợ tao hả?”Lâm Dật nhìn cách ăn mặc của gã ta là biết chuyện này không hề đơn giản như vậy. Dưới cổ gã có hình xăm, biểu cảm và khẩu khí nói chuyện thì kiêu căng. Nếu Lâm Dật đoán không nhầm thì tên này chắc là xã hội đen“Tôi nhường đường cho cô ta rồi nhưng cô ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749554/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.