Lâm Dật nhìn Sở An Nhiên đang nằm trên giường bệnh. Cô ấy chỉ mở mắt ra được mấy giây rồi lại nhắm chặt lại.“Cố gắng nghỉ ngơi đi, đợi sau khi cô tỉnh lại thì sẽ không còn chuyện gì nữa, sẽ không có ai dám bắt nạt cô nữa”. Lâm Dật nói mà cổ họng có chút nghẹn ngào”.Nói xong cậu đứng lên nhìn Sở An Nhiên một cái rồi định rời khỏi phòng bệnh. Đúng lúc này, bàn tay vốn không cử động được của Sở An Nhiên đột nhiên nắm chặt lấy Lâm Dật. Lâm Dật sững người quay đầu lại nhìn cô.Sở An Nhiên khẽ mở mắt ra, những giọt lệ đang tuôn ra từ đôi mắt đẹp đó khiến trái tim Lâm Dật rung động. Cậu biết rằng, Sở An Nhiên chắc chắn đã nghe thấy những lời mình nói.“Sẽ không sao đâu! Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi”.Sau khi rời khỏi phòng bệnh, Lâm Dật đi đến khu chung cư cao cấp nổi tiếng nhất ở trung tâm thành phố. Tiểu khu này dựa vào cái tên đặc biệt của mình và môi trường địa lý lý tưởng nên đã trở thành mục tiêu phấn đấu của vô số bạn trẻ.Nơi này cách bệnh viện rất gần nên Lâm Dật đi mấy bước là tới. Cậu đưa mắt nhìn về phía tường quảng cáo trước cổng Rất nhanh cậu đã chọn một căn hộ lớn gồm ba phòng hai sảnh với giá 8000 một tháng.Lâm Dật gọi điện thoại cho chủ nhà, rất nhanh, chủ nhà liền vội vàng đến gặp mặt Lâm Dật. Chủ nhà là một người phụ nữ tầm hơn bốn mươi tuổi, thân hình mũm mĩm, dưới chân đi đôi giày cao gót cảm giác như sắp không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749553/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.