“Một giây trước còn nói quay lại với mình mà bây giờ lại quay về bên cạnh Lưu Minh. An Hinh à An Hinh, diễn xuất của cô cũng đạt mức chuyên nghiệp rồi”.Loại con gái này không đi làm diễn viên thì đúng là đáng tiếc. Nhưng Lâm Dật rất nhanh đã thấy bình thường trở lại. Cậu cũng biết An Hinh tìm mình làm lành cũng chỉ vì biết mình có tiền. Loại con gái này không có gì đáng tiếc cả.“Chúng ta đi thôi!” Lâm Dật xoay người nhìn về phía Sở An Nhiên.Sở An Nhiên ngây người đứng ở bên cạnh nhìn về phía căn nhà đang sáng đèn, ánh mắt vô thần.“Cô sao vậy?” Một câu nói của Lâm Dật như kéo Sở An Nhiên quay về với hiện thực.Cô ngây người ra, lịch sự nói một câu không sao nhưng ánh mắt chỉ dừng lại vị trí trước đó.“Thiếu gia! Cậu có thể về trước được không? Tôi có chuyện định đi xử lý một chút”. Sở An Nhiên nói.“Ừm, được, vậy thì tôi về trước đây” Lâm Dật gật đầu cười với Sở An Nhiên một cái, sau đó xoay người rời đi.Đợi sau khi Lâm Dật hoàn toàn mất hút trong tầm nhìn của mình thì Sở An Nhiên mới thở phào rồi đi về phía căn nhà cũ bên đó. Nhưng cô không thể ngờ rằng, Lâm Dật đã dừng lại ở một góc đang lén nhìn tất cả.“Cô ấy đến đó làm gì?” Lâm Dật nghi ngờ rồi lặng lẽ đi theo.Tiểu khu này được xây dựng theo phong cách của thế kỷ trước, cả tòa nhà đó đã bị dỡ không còn nguyên vẹn nữa rồi. Đường đi thì tối tăm đến ánh điện cũng không có. Lâm Dật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749543/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.