Cậu lại đi bộ ngược về phía tàn tích, vừa đi vừa suy nghĩ chiến thuật để “mần” 50 con Huyết Nhãn Lang. -Đánh chực diện thì chắc chắn không lại, dụ nó lại cậy thì cũng chưa chắc hiệu quả. Còn kiểu Hit and Run thì…..có trời mới biết mình có bị con sói nào xin miếng không…. Cậu bật bảng trạng thái của mình lên: Người chơi: Vô Danh. Lv3 Chủng tộc: Dị Tộc. Chức nghiệp: Không. Danh vọng: 0 HealthPoint(HP): 495/495 ManaPoint(MP): 300/300 StaminaPoint(SP): 98/100 Giáp: 90 Kháng phép: 70 Tấn công: 155-205 Tốc độ đánh: 2.25 Tốc độ di chuyển: 405 Tỉ lệ chí mạng: 30% Sát thương chí mạng: 230% Tỉ lệ bạo kích: 15% Né tránh: 10 Tỉ lệ né tránh: 10% ……… Ngoài mấy cái chỉ số đó ra thì còn lại toàn là 0 với 0. Với đống chỉ số đó với mấy cái nội tại của trang bị thì cận chiến có ích hơn là cầm phi tiêu ném. Cậu thở dài: -Lúc đó quýnh quá thì nhớ được cái gì đâu chứ. Mà giờ cậu đang có 1 số kĩ năng khá có ích như Tốc Hành, Đốt Cháy, Rút Ngắn, Khiên Đêm, Tàng Hình. Có lẽ chiến thuật vừa chạy vừa ném có khả thi. Quyết định xong cậu tăng tốc độ lao thẳng vô rừng. Chạy hơn 10p thì cậu gặp 1 đàn 8 con Huyết Nhãn Lang. Như làn trước thì cũng có 7 con thường và 1 con tinh anh cầm đầu. Cậu cẩn thận trèo lên 1 cái cây gần đó rồi lặng im quan sát. Huyết Nhãn Lang. Lv1 • HP: 300/300. •Atk: 50 •Skill: Cắn xé( vồ tới cắn múc tiêu gây 300st, hồi lại máu bằng 30% st gây ra). •SpeedMove(SM): 380 Huyết Nhãn Lang Tinh Anh. Lv1 •HP: 500/500 •Atk: 100 •Skill: Cắn xé( vồ tới cắn mục tiêu gây 500st, hồi lại bằng 30% st gây ra). •SM: 420 Mặc dù các chỉ số của cậu đều hơn bọn này nhưng ưu thế của bọn chúng chính là số lượng. 8 con mỗi con -50 máu của cậu thì tổng lại đã 400 rồi. Chưa kể nó có thể xài luôn skill mở combat nữa. Cậu suy tính: -Tầm này là khoảng 30m. Nếu mình ném thì vẫn trúng được. Mình nên ngồi trên cây đánh trước, khi nào tinh hình không ổn rồi hẵng chạy. Cậu lặng lẽ bật kĩ năng Đốt Cháy lên và phóng vào con Huyết Nhãn Lang Tinh Anh. Con này khó xơi nhất nên cần phải giết trước. “Phập, Phập”. 2 cái phi tiêu ghim vào lưng. 2 cái thương tổn bay lên: -398,-102. -Mới phát đầu tiên mà đã trí mạng, ông trời thương độ mình rồi sao…. Phát hiện con sói cầm đầu ngã xuống, 7 con còn lại lập tức cảnh giác đánh hơi xung quanh. Hiển nhiên là bọn chúng không biết cậu ở đâu cả. Dù sao cậu nằm ngoài tầm phát hiện của bọn sói này. Câu lại tiếp tục phóng tiếp, mỗi con ăn 2 cái, có con ăn 1 cái là đã ngỏm vì nổ dame trí mạng. Nhìn thanh kinh nghiệm lên gần 1 nửa, cậu cảm khái: -Quái ở chỗ này xem như cho nhiều kinh nghiệm gấp mấy lần chỗ khác đi, vậy mà mình giết 7 con quái thường với 1 con tinh anh mà chỉ được nửa thanh exp Lv3. Chắc mấy chỗ khác giờ mới Lv1 quá. Cái game này cày cấp cũng khó quá rồi. Mà việc đó cậu không quan tâm lắm bởi vì cậu phát hiện con tinh anh kia nó rớt ra thứ gì đó. ngài nhận được Thức Ăn Của Thợ Săn Tên:Thức ăn của thợ săn Loại: Vật phẩm. Tác dụng: Hồi liên tục 10HP và 10MP mỗi 1s. Duy trì 30p. -Đồ tốt. có cái này thì làm nhiệm vụ dễ thở hơn rồi. Vui vẻ cất nó vào túi, cậu tiếp tục đi tìm mấy con Huyết Nhãn Lang khác. Cậu mới chỉ giết được 7/50 con mà thôi. Đi hơn nửa tiếng thì cậu lại bắt gặp 1 đám Huyết Nhãn Lang khác. Bọn chung cũng có 8 con: 1 con tinh anh cầm đầu, 7 con thường. Áp dụng cách cũ: leo cây giết sói. Qua trinh giết thì nhanh nhưng lúc đi tìm thì lại lâu cực. Cho tới khi cậu giết đủ 50 con thì đã mất hơn 4 tiếng đồng hồ. nghỉ ngơi trên 1 nhánh cây, cậu cảm thán: -Khu vực độ khó SS có khác: chỉ đi tìm quái thôi đã mệt thấy mẹ rồi. Dù sao cũng lên Lv5 rồi. 10 điểm tiềm năng này chắc chưa cần cộng vội. Chợt 1 thông báo hiện ra: hiện tại đã là 6h sáng. Ngài đã chơi 11h58p. đề nghị ngài nghỉ ngơi và giữ gìn sức khỏe hợp lí. Cậu thở dài nhìn cái thông báo: -Đến lúc “ao” game rồi! cái nhiệm vụ khỉ khô này để tối làm tiếp. Cậu mở thanh menu ra và chọn ExitGame. Khung cảnh xung quanh cậu dần tối đen đi. Hơi khó khăn mở mắt ra, cậu nhìn trần nhà trong yên lặng. Tuy nhiên có ai đó…..đằng kia lại không muốn điều đó thì phải. Cô bé phi 1 phát nằm sấp lên người cậu, 2 tay thì ôm chặt cổ. cười nói: -Chào buổi sáng!! Oni-chan!! Cậu vùng vẫy, cố thoát khỏi tay của cô bé vì…..2 cái quả trước mặt đang khiến cậu khó thở: -Được rồi! Kana!! Buông anh ra, mẹ mà thấy thì sẽ nổi giận đấy. Kana vẫn không buông, trái lại còn chà sát “nó” dữ hơn: -em không buông đâu!! Tối hôm qua anh chả để ý đến em gì cả. Giờ bắt đền anh đấy. Bó tay, cậu đành dùng đến chiêu cuối cùng: cù lét. Do quá nhột nên Kana đành phải buông cậu ra. Phồng má lên: -Nii-chan chơi xấu!! Cậu nhún vai: -Ai kêu em mới sáng sớm đã xông vào phòng anh làm gì. Đừng có mà phồng má, trừng mắt. Anh miễn nhiễm rồi. Cậu đi xuống lầu, vào phòng vệ sinh để đánh răng rửa mặt. Đằng sau là Kana bám theo lầm bầm cái gì đó: “Oni-baka,….”.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]