Phi thuyền loại nhỏ bay trong bầu thái không, không đến nửa ngày thìđến một tinh cầu du lịch có tên Hán Tư Tinh và đáp xuống sân bay.
- Các học viên, không được rời khỏi đội ngũ, bên cạnh sân bay này và ởphía xa kia chính là đường bờ biển. Tôi đã thuê một cái xuồng máy, đangđỗ ở bờ biển kia, chúng ta ngồi xuống ra đảo. Nếu trên đường có học viên nào muốn câu cá, trên xuồng cũng có cần câu.
Giáo quan Lưu Lệ nói rồi cho học viên xuống khỏi phi thuyền đi ra biển.
Ở Hán Tư Tinh lúc này là buổi sáng, thời tiết rất đẹp, ánh nắng ấm ápchiếu lên người các học viên, không khí mang mùi mằn mặn của biển, trênbầu trời còn có rất nhiều chim biển bay lượn.
Ngô Tiểu Manxuống khỏi phi thuyền, tay che trên mắt nhìn cảnh sắc tuyệt đẹp mà đãmấy năm nay không được nhìn, tâm trạng cũng trở nên tốt hơn một chút.
Lâm Phi kéo tay Ngô Tiểu Man đi theo lớp lên một chiếc xuồng lớn.
Các học viên trở nên rất phấn khích, bắt đầu trò chuyện với những người bạn thân rồi cùng nhìn ngó xung quanh.
Bao nhiêu năm rồi, khó khăn lắm Ngô Tiểu Man mới thấy nhiều người nhưvậy, ban đầu hơi căng thẳng một chút, nắm chặt lấy tay Lâm Phi, còn taykia cầm dao, vẻ mặt như kiểu chỉ Lâm Phi và con dao kia mới đem lại cảmgiác an toàn cho cô vậy.
Ngô Tiểu Man không nói gì mà kéo tay Lâm Phi ra bờ biển ngắm san hô.
- Á!
Sau khi nhìn san hồ, Ngô Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3191656/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.