Trên biển đã bắt đầu nổi bão, sóng biển cuồn cuộn dữ dội, gió mưa đan xen nhau.
Ngô Tiểu Man được cánh tay lực lưỡng của Lâm Phi kéo lại ấn lên phao.Từng đợt sóng lớn đập tới tấp lên chiếc phao mà Lâm Phi và Ngô Tiểu Manđang bám vào.
Sau khi nôn ra mấy ngụm nước biển, Ngô Tiểu Man tỉnh lại, nhìn Lâm Phi với ánh mắt cảm kích. Đang định nói thì lại mộtcon sóng lớn nữa đánh tới, nước biển tạm thời nhấn chìm chiếc phao.
Cũng may lực nổi của chiếc phao này khá lớn, sau khi hai người Lâm Phi nhịn thở mấy giây thì lại nổi lên mặt biển.
Bùm!
Phao đột nhiên phát nổ, cái cọc cuối cùng để Lâm Phi và Ngô Tiểu Man bám vào đã mất.
Lâm Phi nhìn chỗ pháo bị hỏng, là do con dao Ngô Tiểu Man đang cầm chọc thủng.
- Tiểu Man, lúc nào rồi mà vẫn không quên ném con dao đi thế hả??
Lâm Phi tức giận.
- Xin lỗi chủ nhân, xin lỗi!
Ngô Tiểu Man không ngừng xin lỗi.
Phao đã bị thoát khí, sắp không đỡ nổi hai người nữa rồi.
- Dùng dị năng trở về hai mươi giây trước!
Lâm Phi lập tức dùng dị năng, cảnh vật nhanh chóng biến đổi.
Lâm Phi trở về lúc pháo vẫn còn tốt, một con sóng đang đánh về phía hai người.
Lâm Phi đột nhiên nghĩ ra cách xử lý an toàn cho Ngô Tiểu Man.
Hắn đánh lên gáy Ngô Tiểu Man cho ngất đi rồi nhanh chóng cất cô ta vào trong nhẫn không gian, sau đó tròng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3191654/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.