Triệu Tử Văn lại không hề có biểu tình gì lạ lùng cả. Bởi vì hắn đã sớm đoán được là lão Hoàng đế này sẽ hạ ý chỉ gì. Chiến tranh thực sự, bão táp thực sự đến giờ mới sắp xảy ra thôi.
Tần Quán và Tô Thức nhìn nhau cười. Quả là bọn họ đang rất hy vọng có đạo thánh chỉ này.
An công công cũng không có kỳ lạ vì sự kinh ngạc quá độ của mọi người. Dù sao thì hai đạo thánh chỉ liên tiếp cũng chưa từng xảy ra ở Đại Kinh. Mặt lão không đổi sắc, giọng the thé lại đọc tiếp:
- Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Nước không thể một ngày không có tướng. Vị trí Tể tướng Đại Kinh đã để trống nhiều năm nay. Triệu Tử Văn đầy bụng kinh luân, tài học phong phú, luận về mưu lược không có ai bằng. Nay phong Triệu Tử Văn làm Tể tướng Đại Kinh, thống trị Đại Kinh, trấn an dân tâm. Nếu có bất cứ kẻ nào dị nghị, lập tức chém không tha!
Một đạo thánh chỉ này như tia chớp bắn tẳng vào trán các vị đại thần đang đứng đây. Trong đầu bọn họ chỉ còn lại những tiếng ong ong, hồi lâu không nói ra lời được. Mồm đều há hốc, không nói được gì. An Vương mấp máy môi, tức giận đến xanh cả mặt, cũng nửa ngày không dám nói lời nào. Bởi vì đúng đến mấy chữ "lập tức chém không tha" thì An công công lại nhấn giọng mạnh nhất, phảng phất dường như cảnh cáo y. Đã nói thế rồi thì còn ai dám cãi lại thánh chỉ nữa? An Vương cũng chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409629/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.