- Nhưng ta không hiểu, tại sao hắn lại nhằm vào Dư bộ khoái, làm sao ngươi lại có thể phát hiện ra điều này ?
Lúc này, người áo đen chắc chắn sẽ phải chết, Điền Hổ đương nhiên không hề lo lắng hắn có thể chạy thoát khỏi tay mình, hắn tiếp tục tò mò hỏi
- Bởi vì …
Triệu Tử Văn ấp úng nói, do dự một hồi lâu rồi nói:
- Hắn là một thái giám !!
- Thái giám !! Dâm tặc là thái giám !!!
Điền Hổ bị dọa đến trợn mắt, thật khó có thể tiếp nhận chuyện này
Lúc này, hai má Dư Tư Lăng càng hồng thêm, ý nghĩ cũng có chút mơ hồ, đôi mắt đẹp mở to, hẳn nàng cũng không thể tin được, tên dâm tặc lại là thái giám…đây quả thật là một chuyện…buồn cười nhất trên đời.
- Đúng, ngươi nói rất đúng, ta chính là một thái giám, ha ha
Người áo đen cười lớn, trên mặt chảy dài hai dòng nước mắt, tự giễu cười:
- Thái giám, thái giám, ha ha ha
Triệu Tử Văn nhìn Hắc y nhân, hắn cũng cảm thấy thương hại, sự sỉ nhục lớn nhất của nam nhân lại phát sinh trên người hắn. Triệu Tử Văn cảm thấy hắn vừa đáng thương, lại vừa đáng buồn, thở dài:
- Chỉ sợ hôm nay ngươi tới đây vì muốn đồng quy vu tận với người hại ngươi.
- Đúng, hôm nay ta trở về để báo cừu, ta căn bản không muốn sống nữa, báo thù, chính là động lực duy nhất để ta sống trên đời này
Người áo đen lau nước mắt, phẫn hận nhìn Dư Tư Lăng nói.
Điền Hổ cũng thở dài, nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409506/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.