Trong chốc lát, Lâm Vũ Chân thở ra một hơi, ngẩng đầu duỗi thắt lưng, giống như một con mèo: “Cuối cùng cũng xong hết rồi!”
Cô quay đầu, thấy Giang Ninh còn đang lột nho, lập tức cười hì hì chạy tới, trực tiếp ngồi trên đùi Giang Ninh.
“ỒI Nho đã được lột vỏ hết rồi sao? “
“Lột hết rồi”
Giang Ninh cười cười, nhét quả cuối cùng trong tay vào miệng Lâm Vũ Chân: “Ngọt không?”
“Ngọt!”
Lâm Vũ Chân cảm thấy không chỉ ngọt ngào trong miệng mà ngay cả trong lòng cũng ngọt ngào.
Giang Ninh cẩn thận loại bỏ tất cả hạt nho.
“Có gì đau đầu gần đây không? “
Giang Ninh vừa lau tay vừa hỏi.
“Không, tất cả đều diễn ra suôn sẻ”
Lâm Vũ Chân cho từng quả nho nhét vào miệng, ăn đều là ngọt ngào.
Nho Giang Ninh lột vỏ thật ngọt.
“Sòng bạc ở nước ngoài bên kia, tiến độ vẫn không tồi, để qua một thơi gian nữa sẽ không có vấn đề gì, ngược lại dòng họ Slanka..”
Lâm Vũ Chân mím môi, ngẩng đầu nhìn Giang Ninh, mặt hai người cách nhau không quá mười centermet: “Vị công chúa dòng họ Slanka kia hình như nhớ mãi không quên anh đấy: “Cô ta đã từ bỏ.
Giang Ninh thản nhiên nói: “Anh là người đàn ông mà cô ta không thế có được”
Lâm Vũ Chân hừ một tiếng.
Người đàn ông của mình, quá đáng yêu đôi khi cũng là một chuyện tất phiền toái.
Cô không dám nói mình đã ưu tú đến mức có thể coi thường tất cả phụ nữ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-phu-nhi-dai/2766390/chuong-1827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.