Chương trước
Chương sau
Cám ơn ngươi

Cám ơn ngươi

Ngươi nói xem, ngươi đi thì đi đi, lấy hết năng lượng thì lấy hết đi, lại còn đem cái vỏ ngoài của nguồn năng lượng tinh khiết tạo hình thành một cái biểu cảm trào phúng! Thật là khi dễ người quá mức a! Hắn không cần nghĩ cũng biết vị cường giả Cổ tộc kia sẽ tức giận thành cái dạng gì! Ừm... lực sát thương của biểu cảm chung quy vẫn rất là lớn.

"Đây gọi là giải trí." Trần Phong vỗ vỗ bờ vai của Tần Hải cười nói: "Dù sao thì cũng cần phải giải trí một chút trong lúc mệt mỏi."

Chỉ là Trần Phong ngoài ý muốn phát hiện ra tinh thần của Tần Hải dường như có một chút hốt hoảng, không biết là Tần Hải đang suy nghĩ cái gì, khiến cho hắn có một cảm giác là lạ.

Bởi vì liên quan đến sự tình sức chiến đấu hay sao? Trần Phong thầm than trong lòng, loại chuyện này, hắn thật sự không biết an ủi Tần Hải ra sao.

Tần Hải từng là thiên chi kiêu tử, cho dù là đã vứt bỏ tinh thần chọn con đường tu luyện thân thể, cũng vô cùng hung mãnh, có sức chiến đấu rất mạnh mẽ, thế nhưng bây giờ hắn lại bị Trần Phong cùng với Khổng Bạch đả kích...

Loại phương diện dùng lời nói để an ủi người này, Trần Phong không am hiểu a.

"Đừng có suy nghĩ nhiều." Trần Phong chỉ có thể nói: "Sau khi trở về chúng ta sẽ giúp ngươi suy nghĩ biện pháp."

"Không có việc gì." Tần Hải lắc đầu: "Không phải là bởi vì chuyện này, ta chỉ đang nghĩ về những chuyện khác."

"Không có việc gì thì tốt." Trần Phong buông sự lo lắng trong lòng xuống.

Mà vào lúc này, quá trình Khổng Bạch hấp thu năng lượng đã dần dần kết thúc.

"Không sai biệt lắm." Khổng Bạch nói.

"Rất tốt." Tinh thần của Trần Phong trở nên hưng phấn, như vậy mục tiêu kế tiếp chính là xuyên qua!

Bọn hắn... đã đến lúc phải trở về rồi! Bởi vì trong lúc vô tình gặp phải mối nguy mà bọn hắn xuất hiện ở đây, ba người ở cái thời đại cổ xưa này chập trùng lên xuống trải qua nhiều lần sinh tử, cuối cùng vẫn nên trở về! Thời đại Hoang cổ... Vĩnh biệt.

"Đi!" Khổng Bạch vung tay lên.

"Quầng sáng may mắn! Mở ra!" Trần Phong mở Quầng sáng may mắn ra.

"Xuyên qua cho ta!" Khổng Bạch gầm lên giận dữ.

Oanh! Một cột sáng bỗng nhiên bắn thẳng vào mây trời.

Hiện tại bọn hắn đang ở trong đống đổ nát truyền thừa, nếu như trở lại thời đại gen hẳn là sẽ trực tiếp xuất hiện ở đây, đây là kết quả tốt nhất.

Nhưng không ngờ được, đúng vào lúc này, thế giới của đống đổ nát truyền thừa bỗng nhiên dừng lại, toàn bộ thế giới vỡ vụn như pha lê, bọn hắn lại trở về nơi truyền thừa!

"Không tốt." Sắc mặt của ba người nhất thời đại biến.

Thế mà lại quay trở lại! Xuyên qua... chỉ có ở nơi truyền thừa mới có thể xuyên qua hay sao? Dựa vào trạng thái "Nửa xuyên qua" của bọn hắn, nhất định phải trở về đến trạng thái bình thường, mới có thể tiếp tục xuyên qua hay sao? Không có người nào biết rõ! Đây là tình huống bất ngờ mà bọn hắn gặp phải.

Oanh! Cột sáng kinh khủng bắn thẳng vào mây trời đã hấp dẫn vô số người.

Vào giờ khắc này, cho dù là Thánh Giả ở chiến trường xa xôi cũng đều chú ý đến tình huống ở nơi này, hắn vẻn vẹn chỉ dùng ánh mắt quét qua, liền tỏa ra sát ý vô tận.

"HƯU...U...U...U...U!" Hào quang kinh khủng hoành không mà đến.

"Giết!" Thanh âm của Thánh Giả lạnh buốt, tràn ngập mùi máu tanh.

Oanh! Bầu trời nổ tung.

Thời gian dường như đứng im tại thời khắc này.

Thời gian Khổng Bạch cần để xuyên qua rất ngắn, căn cứ vào kinh nghiệm trước đó của hắn thì chỉ cần một giây, thế nhưng hiện tại, cho dù là một giây cũng không tranh thủ được.

Cột sáng xuyên qua quá mức chói mắt!

Oanh!

"Chết đi!" Vị cường giả Cổ tộc ở khoảng cách gần nhất đã đánh tới, trong mắt của gã tràn ngập sự phẫn nộ, đối với mấy tên gia hỏa đã trêu đùa chính mình nhiều lần này, sự nhẫn nại của gã đã sớm đến cực hạn!

"Trần Phong!" Khổng Bạch kêu lên một tiếng đầy sợ hãi.

Ô...ô...n...g ——Trần Phong ngưng tụ năng lượng trong tay.

Năng lượng hoá vũ trang!

Thiên Huyễn ——

Trần Phong lúc này không hề keo kiệt tiêu hao giá trị may mắn, tận lực tăng cường thực lực của mình lên! Chỉ là hắn biết rất rõ thực lực của mình, coi như có thi triển năng lực năng lượng hoá vũ trang...

"Ta tới." Tần Hải hít vào một hơi thật sâu.

Lực lượng cường đại nhất của Trần Phong là năng lượng hoá vũ trang! Năng lượng hoá vũ trang có thể tăng cường thực lực của hắn lên mấy lần, thế nhưng sức chiến đấu của bản thân Trần Phong cho dù có được tăng cường cũng chỉ có thể khiêu chiến với cấp B đỉnh phong! Đây là cực hạn của hắn!

Còn Tần Hải? Hắn không có bất kỳ một sự tăng cường nào, không có bất kỳ năng lượng gì, chỉ bằng thân thể cũng đủ để đối kháng cấp B! Như vậy, nếu như đem năng lượng hoá vũ trang thi triển lên trên người của hắn...

Xoạt! Vô số hào quang ngưng tụ, quần áo trên người của Tần Hải nổ tung, năng lượng hoá vũ trang trong chớp mắt ngưng tụ.

Hoàn tất!

"Xoạt!" Tần Hải mở hai mắt ra, ánh mắt như điện.

Cảm thụ lực lượng mênh mông trong cơ thể, cảm thụ bộ cơ giáp năng lượng kinh khủng ở trên người, hắn tràn đầy sự tự tin.

Oanh! Tần Hải đột nhiên vung ra một quyền, một quyền đáng sợ gần như khiến cho không gian nổ tung.

Oanh! Hư không rung động, trong mắt của ba người lóe lên vui mừng.

Chặn được rồi! Cho dù có một chút miễn cưỡng, cho dù chống đỡ không được bao lâu, cho dù Tần Hải vẫn như cũ ở thế yếu, thế nhưng hắn vẫn có thể tranh thủ được nửa giây!

Xoạt! Hào quang quanh người Khổng Bạch ngưng tụ lại, sắp bắt đầu xuyên qua!

Nhưng mà, vào ngay lúc này, ở cái chiến trường xa xôi kia, ý chí của Thánh Giả đã buông xuống, đó vẻn vẹn chỉ là một chữ "Giết" mà hắn phun ra từ trong miệng, vậy mà lại kèm theo ý chí kinh khủng đánh tới.

Tạch...! Một cỗ ý chí đánh tới, vẻn vẹn chỉ là ý chí va chạm, cột sáng xuyên qua của Khổng Bạch vậy mà lung lay sắp đổ!

"Không tốt!" Sắc mặt của Khổng Bạch đại biến, hắn bị áp chế! Hắn đã xuyên qua vô số lần, chưa bao giờ thấy tình huống nào như thế này, cột sáng xuyên qua gần như không thể bị ngăn cản, lại bị một chữ "Giết" chế trụ!

Ô...ô...n...g —— Cột sáng xuyên qua trở nên ảm đạm, ba người nguyên bản đã sắp rời đi cái thế giới này, thế mà bị buộc ngừng lại.

"Đáng chết." Khổng Bạch nuốt một ngụm nước bọt, lo lắng nói: "Năng lượng tiêu hao quá nhanh, cứ tiếp tục như vậy, nguồn năng lượng cần thiết cho năng lực xuyên qua rất nhanh sẽ bị tiêu hao hết, đến lúc đó chúng ta..."

"Để ta thử một chút." Trần Phong cắn răng nói.

Bởi vì không biết năng lực xuyên qua đến cùng sẽ cần bao nhiêu giá trị may mắn, cho nên hắn vẫn một mực bảo lưu, thế nhưng...bây giờ chỉ có thể liều mạng!

Chỉ là nếu như bây giờ sử dụng hết, chờ một hồi nữa xuyên qua không đủ giá trị may mắn mới là một chuyện khôi hài, ba người bọn hắn chỉ sợ là thật sự phải lưu lạc ở trong vũ trụ vô tận a?

Mặc kệ, Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.

Chỉ có điều là, ngay vào thời điểm hắn vừa mới chuẩn bị xuất thủ, Tần Hải bỗng nhiên mở miệng.

" Trần Phong." Tần Hải bỗng nhiên cười nói: "Cám ơn ngươi."

"Cái gì?" Trần Phong nhíu mày, lúc này nói chuyện này để làm cái gì?

"Ngươi từng đã cứu ta...ta biết ngươi muốn trợ giúp ta, mong muốn dìu dắt ta, cho nên vào thời điểm chế tác thuốc thử gen đột phá, kiểu gì cũng sẽ lưu lại cho ta một phần."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.