Chương trước
Chương sau
Kẻ gây tai hoạ

Kẻ gây tai hoạ

"Ta đương nhiên là không ngăn được ngươi." Mục Gia cười tủm tỉm nhìn hắn nói: "Thế nhưng, ngươi có biết tín đồ của bản tôn có bao nhiêu hay không?"

Cái gì? Trần Phong đột nhiên ý thức được một chút không ổn.

Vù! Sát ý từ phía sau ập tới, Trần Phong tung người tránh né một cái.

Phốc! Trên người xuất hiện một vết máu.

Tiền Thần nguyên bản phụ trách bảo hộ Trần Phong, giờ phút này lại lạnh lùng thu tay lại, trong tay của Tư Phàm thì đang cầm bình thuốc thử gen truyền tống không gian mà nàng vừa mới cướp được.

"Các ngươi..." Tâm thần của Trần Phong run lên.

Hắn biết Cổ tộc lần này chắc chắn đã chuẩn bị rất nhiều thứ, cho nên mới dùng cái gọi là thuốc thử gen truyền tống không gian để moi ra con át chủ bài của Mục Gia!

Thế nhưng không nghĩ tới...lần này thật sự đã moi ra được một cái hố to!

- --

Tại Gen Công Hội.

Phó hội trưởng lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nhìn số liệu trước mắt.

Mặc dù bọn hắn cũng không muốn liên hệ với Trần Phong, cắt ngang sự tu luyện của bọn hắn, nhưng vì bảo đảm tín hiệu không bị gián đoạn, bọn họ sẽ không ngừng gửi các túi số liệu đến vòng đeo cổ tay máy truyền tin của Trần Phong. Mấy cái túi số liệu cũng không có tác dụng gì lớn, chỉ vẻn vẹn để xác định xem Trần Phong có an toàn hay không.

Đích! Số liệu không ngừng phối hợp, mỗi một túi số liệu mà bọn hắn gửi đi, đều được đáp lại.

"Xem ra là bọn hắn vẫn còn đang tu luyện." Phó hội trưởng tự lẩm bẩm, ông ta cảm thấy mình mới là người bận rộn nhất.

Vào thời điểm Trần Phong ở Gen Công Hội, mỗi ngày ông ta đều lo lắng con hàng này vào lúc nào sẽ chiếm đoạt Gen Công Hội, Trần Phong ra ngoài lịch luyện, lại còn phải lo lắng cho sự an toàn của hắn!

Đây chính là cái nhìn đại cục của một người có thân phận như ông ta.

Chỉ có điều là Phó hội trưởng luôn luôn mơ hồ cảm giác được có chỗ nào đó không thích hợp.

"Là vì bị Trần Phong gài bẫy mấy lần nên cảm thấy khó chịu hay sao?" Phó hội trưởng nhíu mày.

"Không cần phải lo lắng." Người ở bên cạnh an ủi ông ta: "Có Tiền Thần cùng với Tư Phàm đi theo, hai người này cũng là gen chiến sĩ Siêu cấp B đỉnh phong, cũng là những người trẻ tuổi có tiền đồ nhất trong Gen Công Hội."

"Có bọn họ, Trần Phong sẽ không có vấn đề gì."

"Chỉ hy vọng là như thế." Cảm giác bất an trong lòng của Phó hội trưởng phi thường cường liệt.

Tiền Thần, Tư Phàm, Phó hội trưởng bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nói: "Truyền tư liệu của hai người bọn họ cho ta."

Xoạt! Tư liệu biểu hiện, Phó hội trưởng dùng ánh mắt quét qua cột thực lực của hai người Tư Phàm, cũng hơi hơi tán thưởng, hai người này thật sự là thiên tài, chỉ có điều là vào thời điểm ông ta quét ánh mắt qua một cột số liệu khác.

Tư liệu của mỗi một người cũng có rất nhiều, làm thành viên Gen Công Hội thực hiện nhiệm vụ, gần như nhật ký mỗi lần, đều sẽ được ghi chép lại thành tư liệu, mà chỗ số liệu này ít nhất phải có vài vạn dòng!

Phó hội trưởng dùng ánh mắt với tốc độ cao lướt qua, bỗng nhiên dừng lại một chỗ.

Ngày nào đó, Tiền Thần tại tọa độ * mất đi liên hệ, kéo dài 5 phút đồng hồ, có thể là do bị địch nhân quấy nhiễu.

Mất tín hiệu! Nhất là mất tích trong khi đang làm nhiệm vụ!

Đây là một sự tình hết sức thường gặp, dù sao thì mỗi một lần bị kẻ địch quấy nhiễu, mỗi một lần chiến đấu, đều sẽ khiến cho vòng đeo mất tín hiệu, mọi người đã sớm tập mãi thành thói quen.

Mà cái ghi chép nhiệm vụ này, càng là nhật ký trước đây thật lâu, Phó hội trưởng cảm thấy kỳ quái không phải là cái thời gian này, mà là cái địa điểm này, toạ độ của cái địa điểm này quá xa xôi, không có ai chú ý, thế nhưng về sau khi nơi này xảy ra chuyện cũng đã được ghi chép lại.

Cái tọa độ này, rõ ràng là tổng bộ của tổ chức thần bí đã bị phá hủy kia!

"Cho nên nói, Tiền Thần đã từng ở cái địa phương này mất đi liên hệ năm phút đồng hồ hay sao?" Phó hội trưởng giống như có điều suy nghĩ.

Ngoài ý muốn? Hoặc là trùng hợp?

Xoạt! Ông ta đột nhiên điều ra số liệu của Tư Phàm, lần này ông ta trực tiếp sàng chọn, sau đó kinh người phát hiện ra, Tư Phàm vậy mà cũng có ghi chép đồng dạng! Nàng cũng đồng dạng ở chỗ này mất đi liên hệ mấy phút đồng hồ!

"Đáng chết." Sắc mặt của Phó hội trưởng đại biến.

Một người có thể là trùng hợp, hai người thì chắc chắn là có vấn đề!

"Liên hệ với Trần Phong." Phó hội trưởng đột nhiên mở miệng.

"Ách, hắn có thể vẫn đang ở trong quá trình tu luyện." Nhân viên kỹ thuật thấp giọng nói, bọn hắn hiện tại vẫn chỉ gửi túi số liệu đi, cũng không có quấy nhiễu Trần Phong.

"Lập tức liên hệ cho hắn! Gửi đi cảnh cáo cấp bậc cao nhất!" Phó hội trưởng nghiêm khắc nói, ông ta cũng không muốn nói rõ lí do.

"Vâng." Nhân viên công tác lập tức chấp hành.

Nhưng mà, trống rỗng, cho dù mỗi một lần gửi túi số liệu đều thu được một lần phản hồi, thế nhưng sau khi bọn hắn liên hệ với Trần Phong lại không thấy hắn bắt máy, dường như là hắn không có thời gian để bắt máy vậy.

"Đã xảy ra chuyện!" Trong lòng của Phó hội trưởng giật thót một cái nói: "Lập tức điều cứu viện đến nơi vô chủ! Yêu cầu hết thảy cường giả ở gần nơi vô chủ, lập tức chạy tới bảo hộ Trần Phong!"

Đích đích! Toàn bộ Gen Công Hội bắt đầu trở nên lu bù, Phó hội trưởng lộ ra vẻ mặt khó coi, ông ta cũng rất hy vọng là lần này mình đã sai lầm!

Trần Phong, ông ta thở dài, cái tên này căn bản chính là một kẻ gây tai hoạ!

Đi tới chỗ nào, chỗ đó khẳng định sẽ xảy ra chuyện! Ông ta đã quyết định, chờ sau khi Trần Phong trở về, cho dù là trói cũng phải đem Trần Phong trói lại, tuyệt đối sẽ không thả cho hắn cơ hội ra ngoài tìm đường chết, nhưng mà…quyền hạn bây giờ của Trần Phong giống như còn muốn cao hơn ông ta?

"Đây là cái sự tình gì!" Phó hội trưởng đau đầu, hiện tại ông ta chỉ hy vọng hết thảy đều bình yên vô sự.

Nhưng mà, nhóm cứu viện đầu tiên chắc là bây giờ đã chạy tới nơi, nhưng lại không hề có một tin tức báo cáo nào được gửi về, cái địa điểm nơi vô chủ kia, giống như đã biến thành một cái lỗ đen! Nó thôn phệ tất cả tin tức cùng với năng lượng phụ cận.

Mà vào giờ khắc này, ở trung tâm nơi vô chủ, ánh mắt kinh ngạc của Trần Phong trở nên lạnh buốt, nói: "Lại có thể là các ngươi."

Hắn chẳng thể nghĩ tới, hai người Tư Phàm một mực trợ giúp hắn trên đường đi, thế mà đã sớm biến thành khôi lỗi của Cổ tộc, tín ngưỡng tông giáo Bạch Tông!

Ngay cả Quầng sáng may mắn cũng không phát giác được sự ác ý của hai người này.

Không, không đúng, nếu như bọn hắn thật sự có ác ý mà nói, Quầng sáng may mắn nhất định sẽ phát giác.

"Các ngươi." Trần Phong nhìn về phía hai người.

"Thật có lỗi." Tiền Thần vẫn lãnh đạm như cũ nói ra: "Trợ giúp ngươi, cũng là chân tâm thật ý, nếu như là những địch nhân khác hoặc là Yêu tộc, ta nhất định sẽ trợ giúp ngươi ra tay, thế nhưng…thật có lỗi."

Hắn nhìn về phía Mục Gia, trong ánh mắt tràn ngập sự cuồng nhiệt: "Có thể phục vụ vì Bạch tông, là vinh hạnh của chúng ta."

Trần Phong: "…"

Hắn dường như đã có một chút hiểu rõ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.