Nghe Bùi Đông Lai nói thế thì Bùi Vũ Phu trầm mặc lại.
Trong màn đêm, Bùi Vũ Phu lại hút thuốc nhanh hơi, tay phải có chút run rung, ánh mắt không ngừng lóe ra, dường như đang quyết định một điều gì đó rất khó khăn.
Vài giây sau, hắn bắn tàn thuốc ra, thâm ý nhìn vào Bùi Đông Lai, cười khổ nói:
- Có một số việc sau này con sẻ hiểu.
- Hy vọng là thế.
Bùi Đông Lai cười cười, bóp tắt tàn thuốc.
- Con gái của Hà bàn tử đã vì con mà trả giá rất nhiều, con chấp nhận nàng cũng rất khó để nói đúng hay sai.
Bùi Vũ Phu nhìn thoáng qua hh đang nằm say bất tỉnh, nói:
- Bất quá, nha đầu Đông Tuyết kia thân là hoàng thân quốc thích nhưng mà biết con 2 bàn tay trắng vẫn thương con, vẫn cùng con đia qua đoạn đường gian nan nhất, có thể nói là hoạn nạn thấy chân tình, đúng là không đổi. Sau này, bất luận là chuyện gì phát sinh đi chăng nữa thì bọn nó cũng là con dâu của Bùi gia.
- Con biết rồi.
Bùi Đông Lai gật gật đầu nhưng trong lòng không hiểu vì sao Bùi Vũ Phu lại nói những lời này.
- Nha đầu Đông Tuyết kia nhìn qua đã chấp nhận sự tồn tại của Hạ nha đầu, con cũng không cần lo lắng, mau đi đi.
Bùi Vũ Phu cười ngây ngô lên nói sang chuyện khác:
- Đưa Hạ thúc đây cho ta.
Tuy rằng 2 người Hạ Y Na và Tần Đông Tuyết đi cùng với Bùi Đông Lai về võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cuong-gia/1938934/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.