Ngày tháng qua mau, thời gian như thoi đưa.
Bất tri bất giác năm mới đã qua, Bùi Đông Lai ở trong biệt thự Côn Ngọc Hà đã được mười ngày.
Trong mười ngày qua ngoại trừ Tần Yến và Tần Phong khảo hạch Bùi Đông Lai ra thì không còn thành viên nào của Tần gia nào động tới hắn nữa.
Như thế Bùi Đông Lai cũng không cảm thấy bất ngờ.
Dù sao khi hắn gặp Tần Phong cũng đã nói nhiều lời tục tĩu, cơ hồ đã hoàn toàn xé rách da mặt, Tần gia tiếp tục cử người ngăn cản Bùi Đông Lai cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Sáng sớm, ánh nắng rực rỡ vẩy khắp Yên Kinh, mang đến một tia ấm áp cho mùa xuân.
Vì nhiệt độ không khí khá thấp nên Côn Ngọc Hà có hiện tượng kết băng, người tập thể dục bên bờ sông đã vắng hơn một ít.
Bờ sông Côn Ngọc Hà, Bùi Đông Lai đang luyện một bộ quyền không rõ tên, tốc độ lúc nhanh lúc chậm.
Những người tập thể dục thấy Bùi Đông Lai đánh quyền thì sôi nổi đứng xem.
Mặc dù bọn họ không phải lần đầu thấy Bùi Đông Lai luyện quyền nhưng chỉ là bọn họ vẫn rất tò mò, người trẻ tuổi như Bùi Đông Lai sao lại có thời gian chạy tới đây luyện võ.
Tầm tuổi của hắn lẽ ra phải ở trong trường học cố gắng vật lộn mới đúng.
Cho dù tò mò nhưng suốt mười ngày qua bọn họ cũng không tiếp xúc với Bùi Đông Lai, phần lớn chỉ chào hỏi thoáng qua, mỗi lần Bùi Đông Lai đều mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cuong-gia/1938725/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.