Màn đêm buông xuống, Hồng Kinh hội sở, trong gian phòng của Diệp Tranh Vanh.
Sau khi tắm rửa xong, Diệp Tranh Vanh mang một bộ áo ngủ màu trắng, khoanh tay mà đứng ở sát cửa sổ, nhìn màn đêm trong Yên Kinh, cũng không biết là trong lòng đang suy nghĩ cái gì.
" Két"
Một tiếng động nhỏ vang lên, cửa phòng bị đẩy ra, Hoàng Oanh bước vào phòng.
Có lẽ có mới tắm rửa xong nên da thịt của nàng hơi ửng đỏ, bộ đồ ngủ màu đen kia không thể che dấu nữa đường công khêu gợi trên người nàng, làm cho người ta nhìn vào phải chảy máu mũi.
Nhìn Diệp Tranh Vanh đứng khoanh tay trước cửa sổ, Hoàng Oanh hít sâu một hơi rồi làm ra quyết định, nàng nhẹ nhàng đi về phía Diệp Tranh Vanh.
Diệp Tranh Vanh vẫn không cử động, mắt vẫn nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
- Thật xin lỗi, hội trưởng.
Vài giây sau, Hoàng Oanh đi đến phía sau Diệp Tranh Vanh, khi cách Diệp Tranh Vanh thì nàng dừng lại, cúi đầu rồi nhẹ giọng nói.
Không trả lời, Diệp Tranh Vanh đã đem lời nói của Hoàng Oanh trở thành không khí.
Diệp Tranh Vanh trầm mặc làm cho sắc mặt của Hoàng Oanh hơi đổi, sau đó nàng khẽ cắn môi, cuối cùng lấy hết dũng khí, nói:
- Hội trưởng, cá nhân tôi cho rằng Tần Đông Tuyết không đáng giá để ngài làm như vậy.
Diệp Tranh Vanh nghe xong thì xoay người, ánh mắt nhìn thẳng vào Hoàng Oanh.
- Hội trưởng.
- Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng.
Lúc này đây, không đợi Hoàng Oanh nói tiếp, Diệp Tranh Vanh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cuong-gia/1938715/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.