Dựa theo an bài của tổ hội nghị, toàn bộ thành viên tham dự cùng với những đại lão có mặt quyết định sẽ ăn trưa bằng đồ ăn Tung Của lúc mười hai giờ ở đại sảnh khách sạn Yến Viên , tuy nhiên bởi vì Bùi Đông Lai phát biểu tới 3 tiếng đồng hồ, nên lúc mọi người rời khỏi phòng hội nghị tới khách sạn thì đã hơn 3 giờ.
Con đường nhộn nhịp, hai người Bùi Đông Lai và Tần Đông Tuyết sóng vai nhau đi đến nhà ăn, 2 người bước đi khá chậm, nên so với đám người phía trước thì cách một khoảng không khá lớn.
Cứ như là 2 người đều đang quý trọng thời khắc ở riêng bên nhau này.
Ánh mặt trời chiếu qua, Tần Đông Tuyết cúi đầu, vừa đi, vừa dùng ánh mắt liếc trộm nhìn Bùi Đông Lai, làm như có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói, lại không biết bắt đầu từ đâu, chỉ một mực mím chặt môi, cười nhẹ, giống như một chú chim nhỏ đang vui vậy.
- Bùi Đông Lai đồng học, chúng ta phải đi nhanh lên thôi.
Cứ bước đi….bước đi như vậy Tần Đông Tuyết ngẩng đầu, nhìn thoáng qua khuôn mặt kiên nghị của Bùi Đông Lai, cười nói:
- Phải biết rằng, cậu là nhân vật chính của hội nghị năm nay, muộn quá cũng không hay.
Bùi Đông Lai nghe vậy thì dừng bước lại, dường như đang cân nhắc 2 người nên đi tới nhà ăn cùng với mọi người hay là cùng Tần Đông Tuyết trốn đi, tận hưởng khoảnh khắc của 2 người.
Thấy Bùi Đông Lai hơi do dự, Tần Đông Tuyết đoán được tâm tư Bùi Đông Lai, đồng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cuong-gia/1938713/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.