🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cô tin tưởng chắc chắn anh Cả sẽ không nhận hối lộ, càng không tiến hành giao dịch quan hệ tình dục.

Điều duy nhất có thể là anh bị đối thủ quan trường hãm hại.

Trong chính trường chẳng lạ gì việc bè cánh đấu đá.

Trước mắt anh Cả đã bị đưa đi điều tra, e rằng Ban Thư ký Nam Dương đã rối ren.

Ba giờ rưỡi chiều hôm đó, biệt thự tư nhân Thang Khê Viên Đông Giao.

Lê Tiếu dựa lưng vào ghế sofa, chân gác lên bàn trà, nhìn danh sách nhân viên Ban Thư ký Nam Dương trong tay.

Không lâu sau, điện thoại hiện lên tin nhắn, Lê Thiếu Quyền đã gửi bản thay đổi nhân sự trong ba tháng gần đây tới.

Lê Tiếu xem ảnh chụp, ánh mắt lãnh đạm sâu xa.

Cái tên Diệp Uẩn này khiến cô nhìn rất chăm chú.

Đây là mối tình đầu của anh Cả.

Tháng trước cô ta được điều làm trợ lý Tổng Thư ký trong Ban Thư ký Nam Dương.

Ừm, thật khéo, đối tượng giao dịch quan hệ tình dục cũng là cô ta.

Lê Tiếu vuốt cằm, nhớ lại Diệp Uẩn từng đến nhà họ Lê ra mắt. Ấn tượng về cô ta đã mờ nhạt, cô chỉ nhớ cô ta là một cô gái gầy yếu nhu nhược.

Trong thư tố cáo có chỉ rõ, vì có giao dịch quan hệ tình dục mà Diệp Uẩn mới lên được chức trợ lý Tổng Thư ký.

Lê Tiếu cười giễu, gọi điện thoại: “Diệp Uẩn ở đâu?”

Bên kia, Thương Úc đang ở trong phòng làm việc trụ sở chính cũng nhận được điện thoại của Thu Hoàn.

“Thiếu Diễn, xem tin tức chưa?”

Thương Úc bắt tréo chân, kẹp điếu thuốc nhả khói, xoay ghế nhìn ra ngoài cửa sổ, chậm rãi đáp lại: “Ừm.”

Thu Hoàn tặc lưỡi, giễu cợt: “Hình như mấy năm nay Lê Quân không có vết nhơ gì, lần này tự dưng bị tố giác, còn bị Ban Kỷ luật đưa đi nữa, cô nhóc nhà cậu không tìm cậu giúp đỡ sao?”

Anh mím môi: “Gọi điện đến lảm nhảm sao?”

Thu Hoàn cười khẽ: “Nghe giọng cậu, chắc chắn là không tìm cậu rồi.” Vừa nói, anh ta cũng châm điếu thuốc, nhả khói, bổ sung: “Theo tôi thấy, tốt nhất cậu đừng để ý chuyện này. Lê Quân bị tố cáo, rõ ràng có kẻ

muốn lôi anh ta ngã ngựa, dù quan hệ giữa cậu với Ban Thư ký không tệ, nhưng Ban Kỷ luật đã ra một điều tra, anh ta cũng toi thôi, hơn nữa tám phần việc là thật.”

Thương Úc trầm ngâm mấy giây: “Tự tôi hiểu rõ.”

“Này, Thiểu Diễn!” Thu Hoàn gào vào điện thoại, nhưng đối phương đã cúp điện thoại chẳng chút do dự.

Anh ta kẹp điếu thuốc thở dài, nhìn bầu trời giăng đầy mây mù ngoài cửa, nét mặt xoắn xuýt.

Tổng Thư ký Nam Dương bị người ta tố cáo, mặc kệ kết quả điều tra là gì, con đường làm quan của Lê Quân e là đã chấm dứt.

Tuy nhà họ Thu có người ở Thủ đô, nhưng lần này không phải chuyện nhỏ. Anh ta vẫn đang do dự có nên giúp nhà họ Lê hay không.

Tuy nhà họ Lê giàu có bậc nhất, nhưng lắm tiền không quyền, dù họ muốn hòa giải giúp Lê Quân cũng là có lòng chẳng có sức.

Sẩm tối, Lê Tiếu về nhà họ Lê một chuyến.

Còn chưa vào cửa, cô đã cảm nhận được bầu không khí buồn rầu ảm đạm.

Trong phòng khách, có đủ mặt vợ chồng nhà họ Lê. Trên sofa bên cạnh còn có mấy người đàn ông mặc âu phục mang giày da, cổ áo đeo quốc huy, vẻ mặt nghiêm túc.

Lê Tiếu nhận ra họ, là đồng nghiệp trong Ban Thư ký của anh Cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.