Nói nghe đường hoàng thật.
Lê Tiếu nhập trà, nhìn Thu Hoàn qua miệng ly, thấy trên mặt anh ta hiện rõ bốn chữ: Cố làm ra vẻ.
Thành Nam là địa bàn của Đỗ An Lương.
Mày rậm Thương Úc khẽ nhướng, đôi mắt sâu như bể: “Nhà họ Thu muốn đầu tư vào bất động sản?”
Động tác rung chân của Thu Hoàn ngừng lại, anh ta nhếch môi, gõ ngón tay lên bàn: “Đúng là có suy nghĩ này, nên đại hội Nam Dương năm nay cậu nhớ tính thêm tôi nữa.”
“Nghe nói mấy năm qua, tiếng đồn về Đồ An Lương ở thành cổ kém lắm, mở hộp đêm trong khu dân cư khiến dân chúng oán than. Thứ bỏ đi này có giữ lại cũng không ích gì, chỉ bằng để tôi thử xem sao, nói không
chừng thanh danh của tôi lên cao, có thể cạnh tranh vị trí ủy viên quốc hội giúp đỡ cho cậu đấy.”
Thương Úc từ chối đưa ra ý kiến với màn trình bày của Thu Hoàn.
Phòng bao yên ắng một lúc lâu, anh mới mím môi nói: “Đồ An Lương chiếm cứ Thành Nam nhiều năm, muốn kéo ngã hắn thì phải chuẩn bị chu toàn.”
Thu Hoàn mỉm cười lơ đễnh, đắc ý hất cằm: “Yên tâm, nhà họ Thu coi trọng Thành Nam lâu rồi.”
Không bao lâu sau, nhân viên phục vụ đưa thịt nhúng và rau củ mới đến. Lẩu dầu ớt thơm nồng sôi sùng sục, cả bữa tối chỉ nghe Thu Hoàn sung sướng kể lại kế hoạch của anh ta.
Lê Tiếu không nói gì, nhưng trong lòng thầm suy tính, nếu Đồ An Lương thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467595/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.