🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lê Tiếu nhận lấy chà là đặc sản Parma từ tay Lạc Vũ, chậm rãi đi về phía khu nội trú.

Thương Úc ngồi trong xe nhìn bóng lưng cô, dời mắt. Gương mặt anh tuấn khôi phục vẻ lạnh nhạt, trầm giọng dặn dò: “Đưa một chiếc xe cho Lạc Vũ.”

Bên kia, Lê Tiếu đi đến khu phòng bệnh cao cấp, đứng trước phòng gõ cửa một cái, sau đó đẩy cửa vào.

Rồi... cô hối hận.

Cô đã gõ cửa rồi, sao vẫn nhìn thấy Lê Tam mặc đồ bệnh nhân đè Nam Hân lên tường hôn mãnh liệt chứ.

Ban ngày ban mặt, thể có ổn không?

Đương nhiên phản ứng của Lê Tiếu vẫn rất mau lẹ, nắm chốt đóng cửa lại, sau đó còn thản nhiên nhắc nhở qua khe cửa: “Lần sau nhớ khóa cửa.”

Trong phòng bệnh, Lê Tam và Nam Hân không phản ứng kịp, vẫn duy trì tư thế...

Cổ tay Nam Hân bị ghì lên vách tường, cằm cô bị gan bàn tay Lê Tam kẹp lại, nâng cao đón nhận nụ hôn mãnh liệt của anh.

Tóm lại, họ chẳng nhớ nụ hôn này có mùi vị thế này, giờ hai người chỉ cảm thấy nóng ran cả người, phiền quá đi mất.

Sao tự dưng Tiểu Tiếu lại trở lại!

Nam Hân lắc đầu, lưng dựa vách tường dùng sức vùng vẫy, trợn mắt với Lê Tam, hốc mắt đỏ ửng: “Buông tôi ra.”

Vì tức giận nên ngực cô phập phồng, người đẹp quyến rũ dù có giận trông vẫn rất cuốn hút.

Lê Tam cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Anh liếc cửa phòng đã khép kín, môi mỏng quyến rũ nhếch lên, ngón tay dùng sức nắm cằm Nam Hân, gằn từng chữ: “Nói ông đây nghe, rốt cuộc là ai hôn giỏi?”

Tư thế này khiến Nam Hân cảm thấy khó chịu. Cô nàng co đầu gối muốn đạp anh ra, nói năng hùng hồn: “Lão đại, anh không sánh bằng, kỹ thuật hôn của anh ấy là tuyệt nhất.”

Anh ấy là ai? Lê Tam không biết, Nam Hân cũng không nói.

Nhưng Nam Hân nhón chân lên, chưa kịp tung cước, Lê Tam đã dùng đầu gối chặn lại mọi động tác của cô ta, nhướng mày giễu cợt: “Trò vặt vãnh, em quên bản lĩnh của mình là ai dạy cho sao?”

Lê Tam vừa nói vừa dùng ngón tay vuốt ve gò má cô ta, nét mặt nặng nề hẳn đi: “Tôi dạy em để em đối phó tôi à?”

Nam Hân nổi cáu, mắt càng lúc càng đỏ: “Vậy thì sao? Bàn về thân thủ thì anh lợi hại, nhưng bàn về đàn ông, anh ấy mạnh mẽ hơn anh!”

Có lẽ sợ tâm tư che giấu đã lâu bị phát hiện, nên Nam Hân mới hư cấu ra một người không hề tồn tại.

Hai người phát sinh ra “tai nạn” thế này cũng vì mấy phút trước, Nam Hân tuyên bố Lê Tam chưa từng yêu đương, nên không hiểu lòng phụ nữ, là tên đầu bò đáng ể hết kiếp.

Hẳn vì trong lòng cũng có oán giận nên Nam Hân thuận miệng hư cấu ra một gã đàn ông, bày tỏ đối phương là người tình tỉ mỉ dịu dàng với kỹ thuật hôn đệ nhất trong số những người cô từng gặp.

Lời nói đó, quả nhiên đã chọc giận Lê Tam, có thể vì muốn chứng minh kỹ thuật hôn của mình, cũng có thể là mưu đồ đã lâu.

Dù gì hai bên đều mang tình cảm khó lòng nói rõ, chung đụng thường xuyên nên cứ thế mà hôn thôi.

Lúc này, Lê Tam càng lúc càng dùng sức, dù bóp Nam Hân bị đau cũng không biết, anh cười lạnh: “Được, Nam Hân, em hay lắm!”

Vừa dứt lời, anh bỗng buông bỏ mọi kìm kẹp.

Nam Hân nhất thời mất đi chỗ dựa, lảo đảo suýt nữa đứng không vững.

Cô vịn tường đứng thẳng, quẹt tay lau khóe miệng vì nước bọt hơi lành lạnh. Nhưng trong mắt Lê Tam, cử chỉ này lại có nghĩa là cô ghét bỏ hành động của anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.