Lê Tiếu đi cạnh Vân Lệ: “Anh thật sự để nhân viên kỹ thuật lần theo tọa độ của Hội chủ sao?”
Vân Lệ dùng ngón chân nghiên cỏ dại bên hồ, đắc ý nhướng mày: “Đương nhiên. Dù tọa độ chỉ xuất hiện ở Parma có mấy giây, nhưng vậy cũng đủ rồi.”
Lê Tiếu nhìn nét mặt kiêu ngạo của anh ta, ánh mắt vượt qua đầu vai đối phương, nhìn mấy người cách đó không xa đang đi đến.
Đi đầu đám người là Thương Úc mặc đồ đen vóc dáng cao ráo.
Vân Lệ bắt được hướng cô tập trung quan sát, bĩu môi: “Đừng nhìn nữa, cái mặt nát của hắn ta ngày nào em chả nhìn, không chán à?”
“Không chán.” Lê Tiếu đáp xong liền đi đến chỗ Thương Úc.
Vân Lệ hít thở sâu, nén kích động muốn đánh cô, gót chân nghiền cỏ dại một vòng rồi cũng đi theo.
Tuy nói tối nay tổ chức tiệc đưa tiễn, thật ra chỉ là đám bạn thân cùng ăn một bữa.
Thương Úc nhìn thấy Lê Tiếu liền tự nhiên đưa tay ra hướng về phía cô.
Giữa họ có sự ăn ý mà người ngoài không thể xen vào, dường như cứ luôn khiêu chiến với sự kiên nhẫn của đám chó độc thân.
Trước vỉ nướng, mọi người lục tục ngồi xuống ghế dựa. Khói mù từ vỉ nướng theo gió lướt trên mặt hồ.
Đám Lưu Vân rất nhanh nhẹn, mới đó đã bày thịt nướng lên bàn xong xuôi.
Lê Tiếu cầm lon bia, bật khoen, ngửa đầu uống mấy ngụm, bên tai truyền đến lời căn dặn của Thương Úc: “Uống ít thôi.”
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467579/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.