🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đây là tiệc nhà, lại cứ đan xen quá nhiều ân oán cá nhân và bất hòa lợi ích, cho nên nhìn kiểu gì cũng không hề đơn thuần hoàn thuận như những buổi tiệc nhà thông thường.

Lê Tiếu ăn rất ít, lòng hỗn loạn, vốn không có khẩu vị.

Tuy cô và Thương Úc không nói gì, nhưng anh uống rất nhiều rượu, ngoài rượu thuốc ra còn có rượu vang. Theo quan sát của Lê Tiếu, ít nhất anh cũng đã uống bảy tám ly.

Trong bữa ăn, anh vẫn gắp thức ăn cho cô, nhưng số lần rất ít.

Lê Tiếu bực bội, khi tiệc rượu kết thúc, cô đứng dậy, rời khỏi Nguyệt Trai Đường không quay đầu lại.

Thương Tung Hải và Thương Úc tạm thời không rời đi được. Hai người bị những gia chủ dòng thứ vây quanh mời rượu. Trong những lời lẽ khách sáo còn lộ rõ sự kính sợ.

Suy cho cùng có Thương Tung Hải trấn giữ, hôm nay lại trục xuất dòng thứ tám và Thương Phù của dòng thứ mười một, cách làm giết gà dọa khỉ thể này khiến các dòng thứ khác không thể không cẩn trọng ứng đối,

rất sợ người kế đến bị trục xuất chính là mình.

Mà mấy vị trưởng lão đều không vui. Tam trưởng lão nắm chặt tách trà, nghiêng đầu hỏi: “Đại trưởng lão, gia chủ và Trưởng Lão Đường đã bàn bạc qua chuyện đuổi dòng thư tám hôm nay chưa thế?”

Đại trưởng lão nhìn theo hướng Lê Tiếu rời đi, hừ lạnh: “Bàn qua sao? Nếu lão ta bàn qua rồi, tôi còn kinh ngạc như các người à? Đến giờ mà mọi người còn không nhìn ra, gia chủ đang có ý chèn ép uy tín của Trưởng

Lão Đường. Cả chuyện xóa tên ra khỏi gia phả cũng không hề thông qua chúng ta.”

Ánh mắt ba vị trưởng lão u ám, không ai nói gì, nhưng không hẹn cùng nhìn về bóng lưng Lê Tiếu.

Trong lòng họ biết rõ, sự xuất hiện của cô gái này đã phá vỡ sự cân bằng. Hẳn là... không thể giữ lại.

Vườn sau nhà chính, Lê Tiếu đi dạo không mục đích.

Ánh đèn rơi nghiêng, Lạc Vũ lặng lẽ đi theo sau cô vài bước.

Hình như lão đại và cô Lê đang cãi nhau.

Từ đó đến giờ, hình như đây là lần đầu họ bất hòa.

Lê Tiếu đến gần hồ nhân tạo. Nhìn mặt hồ sóng gợn lăn tăn, giống như tâm trạng của cô vậy, gió nhẹ thoáng qua, khó giữ bình tĩnh.

Tiếp đó...

“Cô cô cô... sao cô lại ở đây?”

Một tiếng thét kinh hãi từ chếch phía sau truyền đến. Lê Tiếu hờ hững quay đầu nhìn thấy gương mặt tẻ nhạt của đối phương thì bĩu môi không nói gì.

Thương Lục, đúng là đã lâu không gặp.

Lạc Vũ cách mấy bước gọi “cậu Hai”, nhìn cách ăn mặc đua xe của anh ta, ánh mắt ánh lên vẻ chê bai.

Cả dòng họ Thương thị, e chỉ có cậu Hai này sống thoải mái nhất, không để ý đến chuyện đời, du sơn ngoạn thủy, tự do phóng khoáng.

Thương Lục cảnh giác nhìn Lê Tiếu, e dè kéo giãn khoảng cách an toàn, ánh mắt thiếu lễ độ quét qua Lê Tiếu: “Sao cô không nói gì? Sao lại ở nhà tôi? Cô vào bằng cách nào? Có phải cô theo dõi tôi không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.