Đến lúc này, điện thoại vẫn trong trạng thái không tín hiệu.
Lê Tiếu nhìn ra xa, tầm mắt dần tối lại, một tòa tháp tín hiệu đứng lặng ở nơi sâu yên ắng.
Nếu viện cớ trong đường hầm nên điện thoại mất sóng, thì cài sóng điện từ gây nhiễu cả quốc lộ 03 là thật sự không thực tế.
Lê Tiếu quay đầu nhìn chiếc Lincoln, sau đó im lặng đi về phía trước.
Lưu Vân và Lạc Vũ theo sát. Ra khỏi phạm vi khoảng 20m, Lạc Vũ cảm giác được rõ ràng điện thoại trong túi có động tĩnh.
Cô ta áp tay lên túi quần, đúng là có động tĩnh rất ngắn ngủi.
“Cô Lê, điện thoại có tín hiệu rồi.” Lạc Vũ nhỏ giọng nhắc nhở sau lưng Lê Tiếu.
Cô hơi cúi đầu rồi nhìn thẳng phía trước: “Cách xa xe một chút. Chắc dụng cụ nhiễu sóng gắn trên xe.”
Nét mặt Lạc Vũ và Lưu Vân đồng thời xấu đi, hai người trố mắt nhìn nhau.
Nếu trên chiếc Lincoln thật có cài đặt dụng cụ nhiễu sóng thì đúng là khiến người khác không ngờ đến.
Lúc này, sân huấn luyện xây kiểu trùng xuống phía trước truyền đến tiếng bánh xe lăn trên mặt đất.
Bốn phía đang chìm trong tia sáng ảm đạm lập tức sáng rực đèn pha chói mắt.
Vài màn lưới ánh sáng an toàn đồng thời chiếu vào lối ra ở sân tập. Giữa bóng người lòe nhòe, Đường Dực Đình ngồi trên ghế lãn, tay chân bị trói ra sau, bị đẩy ra ngoài.
Bánh xe ghế xoay ma sát mặt đất, nghiền lên cát vàng phát ra tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467538/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.