Nét mặt Thầm Thanh Dã hoảng hốt, ngón tay khẽ run làm rơi điếu thuốc: “Anh biết sao?”
Thương Úc thong thả hút thuốc, nheo đôi mắt tối tăm, nghiêng đầu đối mặt với Thẩm Thanh Dã: “Ừm, Lục Cục tra ra được lúc nào?”
Thẩm Thanh Dã tập trung tinh thần, nhặt điếu thuốc trên sàn ném thẳng vào trụ vứt thuốc lá.
Anh ta châm điều khác, họ khẽ: “Mới đây thôi. Vậy nên, anh đã biết hết mọi chuyện mà vẫn lựa chọn án binh bất động?”
Lúc ở trên trực thăng, Thẩm Thanh Dã và Bạch Lộ Hồi đã nhìn nhận rõ một việc. Tai nạn xe hôm qua là do nhà chính Thương thị làm ra. Nhưng cụ thể là ai, anh ta đã có suy đoán.
Nhà chính không có mấy người, chỉ có hai người con trai và Thương Tung Hải.
Nếu không phải Thương Úc, cũng không phải Thương Tung Hải, vậy... chỉ còn lại mình Thương Lục.
Trong tình báo của Lục Cục, Lê Tiếu và Thương Lục từng có hôn ước.
Nhưng giờ Lê Tiếu lại hẹn hò với Thương Úc, không chừng Thương Lục ghi nhận trong lòng nên mới làm ra hành động mang tính trả thù như vậy.
Thẩm Thanh Dã có lý do hoài nghi rằng, có thể Thương Thiểu Diễn muốn bao che cho Thương Lục.
Thương Úc sắc bén nhìn Thẩm Thanh Dã, mấy giây sau anh mới gảy tàn thuốc, đường nét anh tuấn được ánh nắng hải đảo chiếu rọi vô cùng rõ ràng.
Anh nói: “Vì người ra tay không phải người mà cậu đang nghĩ đến.”
Thẩm Thanh Dã không phản ứng kịp: “Không phải em trai anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467519/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.