Vì vậy Lê Tiếu gật đầu như thật, nói với Thẩm Thanh Dã đang nhíu mày quan sát: “Vậy anh về đi.”
Thẩm Thanh Dã ngừng đung đưa cổ chân, câm nín nhìn Lê Tiếu, cúi đầu đỡ trán buồn bực vô cùng.
Quả nhiên không nên quá trông chờ vào cô nhóc này, nếu không sẽ khiến bản thân tức chết.
Lê Tiếu thấy Thẩm Thanh Dã im lặng thì ánh mắt trở nên ranh mãnh.
Đương nhiên cô đang đùa thôi.
Nhưng dường như Thẩm Thanh Dã xem là thật.
Lê Tiếu đảo mắt vừa muốn nói thì Thương Úc ở cạnh đã chậm rãi lên tiếng: “Vào biệt thự ở đi.”
Thẩm Thanh Dã và Lê Tiếu cùng nhìn anh. Cô chớp chớp mắt nhưng không từ chối.
Không hẹn mà hợp ý nhau.
Đúng là cô có suy nghĩ như vậy, nhưng biệt thự Piper là địa bàn của Thương Úc, muốn cho Thẩm Thanh Dã ở lại cần có sự đồng ý của anh.
Thẩm Thanh Dã cười lạnh nhìn Lê Tiếu: “Em nhìn người ta xem, bạn trai em đấy, không phải em nên học hỏi đạo lý đối nhân xử thế như này một chút sao?”
Đúng là nịnh bợ!
Lê Tiếu liếm đôi môi ê ẩm, liếc Thẩm Thanh Dã: “Không thì anh cứ về đi vậy.”
Thẩm Thanh Dã cười khiêu khích, ngó lơ lời chế nhạo của Lê Tiếu, buông chân, thuận thể nâng tách trà tỏ ý với Thương Úc: “Cảm ơn Diễn gia.”
Cuộc tụ họp kết thúc vào nửa giờ sau.
Thẩm Thanh Dã dặn Bạch Lộ Hồi lái trực thăng về biệt thự Piper, còn anh ta theo Lê Tiếu rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467513/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.