Lê Tiếu nhìn Vệ Ngang, nghiêm túc chế giễu: “Còn nữa, muốn đánh cược không, rất có thể các người không tra được lại lịch chiếc xe kia.”
“Không thể nào!” Rốt cuộc, Vệ Ngang không nhịn được phải bật thốt.
Dù cậu Cả đang đang nhìn anh ta bằng ánh mắt sắc bén, anh ta vẫn phải phản bác lại Lê Tiếu.
Lê Tiếu nhếch môi, không hề bất ngờ với phản ứng của Vệ Ngang. Cô nhướng mày tự tin: “Vậy đánh cược không?”
Đánh cược quỷ gì!
Vệ Ngang muốn đánh cược, nhưng ánh mắt lạnh lẽo của Thương Úc khiến da đầu anh ta tê dại, mím môi không dám nhiều lời thêm.
Ôi, kích động rồi!
Lê Tiếu thấy ánh mắt sợ sệt của anh ta nên cũng không muốn so đo, nghiêng đầu nhìn Thương Úc, nhỏ giọng: “Vỏ ngoài đúng là Enzo, nhưng hầu hết máy móc là hàng lắp ráp. Bánh xe, trục bánh, khung xe đều không
phải hàng Enzo. Thứ duy nhất để tra ra được lại lịch xe là mã động cơ. Chỉ là nếu đối phương đã có thể lắp hệ thống không người lái lên vỏ ngoài Ferrari thì hắn cũng đã phá hỏng mã động cơ, bao gồm cả số khung
nữa.”
Nghe những lời phân tích này, Vệ Ngang như lọt vào sương mù, cả tài xế cũng không nhịn được mà run tay muốn cười.
Rõ ràng lời Lê Tiếu nói, họ nghe cứ như truyện cổ tích vậy.
Đúng lúc này, điện thoại trong túi Vệ Ngang reo lên.
Anh ta ngây ra mấy giây rồi mới lấy điện thoại ra, không cần nhìn mà đã ấn nút nghe, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467492/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.