🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đúng là một cô bé, tình huống nho nhỏ thể này đã khiến cô sợ như vậy.

Không lâu sau, Vệ Ngang dẫn theo bốn vệ sĩ quay lại.

Thương Úc chậm rãi hạ cửa kiếng xe xuống, Vệ Ngang khom lưng, nét mặt băn khoăn: “Cậu Cả, chuyện này khá lạ.

Không có ai trong chiếc xe thể thao đó.” Nghe vậy, anh vẫn thản nhiên liếc chiếc xe thể thao bị lật ở một bên đường cái, khẽ nói: “Ừm, cho người ở lại xử lý, những người khác quay về.” Ánh mắt Vệ Ngang lấp lóe, muốn nói lại thôi.

Anh ta sắp xếp vệ sĩ trên chiếc xe thứ ba ở lại xử lý chuyện sau đó, gọi Lưu Vân lên xe.

Hai chiếc Bentley lục tục rời khỏi ngã tư đường.

Trên đường, Vệ Ngang luôn nặng nề tâm sự.

Yên ắng mấy phút, anh ta quay người lại, nét mặt nghiêm trọng: “Cậu Cả, ngoài người trong nhà chính ra, còn ai biết chuyển về Parma lần này của cậu không?” Thương Úc vẫn đang ôm Lê Tiếu, nghe câu hỏi của Vệ Ngang thì liếc anh ta, không đáp.

Vệ Ngang nuốt nước bọt, vội giải thích: “Tôi...

tôi không có ý gì khác, chủ yếu chuyện này quá kỳ lạ.

Tốc độ xe kia lao đến quá nhanh, nhưng trong đó lại không có ai.

Chuyện này...” “Kỹ thuật không người lái.” Lê Tiếu là người lên tiếng.

Cô tì gáy lên vai Thương Úc, hời hợt đưa ra câu trả lời.

Vệ Ngang cau mày, nhìn Lê Tiếu, có vẻ không đồng ý lắm: “Dòng xe Ferrari Enzo không có hệ thống không người lái.”

Lê Tiếu miễn cưỡng liếc anh ta, lạnh nhạt nói: “Ai nói với anh đó là dòng xe Ferrari Enzo?”

Vệ Ngang sửng sốt, mơ hồ thấy buồn bực.

Anh ta thấy cô Lê này đang cố ý làm rối thêm.

Kiểu xe Ferrari Enzo kinh điển, người am hiểu về xe đều biết.

Huống chi chiếc đó lật cả đĩa rồi, vốn không cần hoài nghi.

Lúc này Thương Úc ghì vai Lê Tiếu, giọng sâu xa hiện ý cười nhàn nhạt: “Nhìn ra gì sao?” Lê Tiếu nhỏm dậy từ trong lòng anh, thuận tiện dựa lưng vào ghế, nhàn nhạt đáp: “Xe lắp ráp.” “Không...” thế nào.

Vệ Ngang vô thức muốn phản bác.

Nhưng ánh mắt nghiêm khắc lạnh lùng của Thương Úc liếc qua khiến anh ta nghẹn hai chữ sau trong cổ họng.

Lê Tiếu chậm rãi co chân, liếc Vệ Ngang rồi quay đầu nói với Thương Úc: “Chiếc xe đó hẳn là đã được cải tiến với hệ thống lái tự động.

Nếu không có gì bất ngờ, hệ thống tránh né khi xe gặp nguy hiểm cũng đã bị sửa lai.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.