Lê Tiếu liếc Thương Úc, gật đầu nói: “Ừm, giờ biết rồi.” Cô nhìn túi da, nói tiếp: “Anh muốn mặc thử không? Nhân viên đề cử em cỡ này đấy, chẳng biết có vừa người hay không nữa.” Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô, anh cụp mắt, nhoẻn miệng cười, tùy ý cởi cúc áo ra.
Lê Tiếu nhìn thẳng, cô không có ý này.
Ban ngày ban mặt, anh không vào phòng thay đồ thử áo sao? Lê Tiếu nghiêng đầu sang bên cạnh, nhưng lại không nhịn được mà liếc trộm.
Cúc thứ hai, các thứ ba.
Theo tay anh cởi cúc áo, khuôn ngực màu mật ong càng hiện rõ, ánh mắt Lê Tiếu không dời đi nổi.
+
Nhưng sau khi cởi cúc thứ ba, Thương Úc không cải thêm nữa.
Lê Tiếu nhíu mày, đầu óc chết máy, bật hỏi không hề suy nghĩ: “Không cởi được à?” Ý cười bên môi Thương Úc càng rõ, anh cúi đầu nhìn áo sơ mi mở rộng, hé mí mắt, đôi mắt gợn sóng lăn tăn.
Sau đó anh buông chân xuống, đứng dậy, tiện tay cầm một túi da, kéo Lê Tiếu lên tầng.
“Ấy? Anh làm gì thế?” Lê Tiếu bị anh kéo cổ tay,nhanh chóng đi vào thang máy trong góc.
Cửa thang máy đóng lại, cô không phản ứng kịp, bị Thương Úc đè lên tường hôn.
Cằm Lê Tiếu bị tay anh ghì chặt, cô ngửa đầu đón nhận nụ hôn chuyên chế của anh.
Không biết qua bao lâu, hai người kéo giãn khoảng cách an toàn, một tay Lê Tiếu chống bả vai anh, cô thở dốc, gò má đỏ ửng.
Một tay Thương Úc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467469/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.