Anh nhìn môi cô sưng đỏ, hít sâu một hơi xong mới thì gáy cô vào lòng mình, vùi trên sofa, thấp giọng nói: “Đưa u Bạch sang Anh quay phim, là bảo vệ nhưng đồng thời cũng là trừng phạt.” Lời nói thản nhiên của anh khiến Lê Tiếu co ngón tay.
Anh thừa nhận đang bảo vệ u Bạch? Thương Úc cúi đầu nhìn Lê Tiếu, lấy cằm cọ trán cô: “Anh nói là bảo vệ, chứ không phải không cho anh trai em cơ hội.
Ở Nam Dương, u Bạch có nhà họ u, cũng có nhà họ Thu, và cả anh nữa.
Nếu u Bạch có chuyện gì, bọn anh không thể ngồi yên mặc kệ.” Anh vừa dứt lời, Lê Tiếu ngẩng phắt lên, ánh mắt gian xảo.
Thấy vậy, Thương Úc nhéo gò má cô, nhếch môi nói: “Hiểu ra chưa?” Lê Tiếu nheo mắt như có điều suy nghĩ, nắm ngón tay anh, thử thăm dò: “Anh cố ý?“.
“Phải.” Thương Úc chậm rãi cúi đầu, ánh mắt dần sâu thẳm: “Phải giải quyết mâu thuẫn giữa anh trai em và u Bạch thể nào, đó là chuyện của họ.
Nếu anh trai em ra tay ở Nam Dương, mâu thuẫn chỉ càng sâu thêm.
Anh đưa u Bạch sang Anh chỉ bảo vệ được cái mạng cho cậu ta thôi.” Nói bóng gió, nếu Lê Tam muốn tính sổ thì Anh chính là địa bàn tốt nhất.
Lê Tiếu nhìn Thương Úc, mãi mới hoàn hồn trêu chọc: “Nếu u Bạch hiểu ra ý anh, chắc có phải chết anh ta cũng không sang Anh đâu.” “Cậu ta có biết hay không thì cũng phải đi.” Giọng anh vô cùng chuyên chế không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467468/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.