🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lê Tam nhìn ly nước trước mắt, liếc Nam Hân, nhếch môi cau mày: “Không uống, mang đi đi.” Nam Hân khó hiểu, nhưng vẫn đặt ly nước xuống, thử thăm dò: “Giận à? Tôi đùa thôi.” Lê Tam không nói, chậm rãi nhắm mắt.

Lúc hôn mê, rõ ràng anh nghe cô nói thích anh, chẳng những thế còn hôn lén anh nữa.

F*ck! Lẽ nào thần trí mơ hồ, đều do tự anh tưởng tượng sao?

Phòng bệnh lại rơi vào yên ắng.

Lê Tiếu đợi thêm mấy giây mới chậm rãi bước vào.

Nam Hân ngồi ở đầu giường, một tay chống quai hàm, phác họa đường nét Lê Tam qua ánh mắt.

Nghe tiếng động, cô nàng vội đứng dậy như có tật giật mình.

“Honey, em đến rồi.” Lê Tiếu nhìn đối phương, ánh mắt ranh mãnh.

Lê Tam cũng mở mắt ra ngay lúc này, u ám liếc Nam Hân.

Bầu không khí giữa hai người này có gì đó là lạ.

Lê Tiếu mím môi, lấy mấy chai thuốc thử nghiệm đưa cho Nam Hân: “Đây là thuốc đặc hiệu do phòng thí nghiệm nghiên cứu, có loại khép miệng vết thương, có loại thoa ngoài da, chị nhớ dựa theo hướng dẫn sử dụng.” Nam Hân nhận lấy một đống chai thuốc nhỏ màu trắng, trên đó không dán ký hiệu gì, chỉ có ghi chú màu xanh.

Cô gật đầu: “Được.” Lê Tiếu nhìn về mặt tức giận của Lê Tam, lại nhìn ánh mắt của Nam Hân, khoát tay xoay người ra ngoài, đồng thời nói thêm: “Em còn có việc, đi trước đây, hai người tiếp tục.”

Tiếp tục gì cơ? Nam Hân liếm môi, cảm thấy hơi buồn bực.

Cô nghi ngờ, có phải mình đã để lộ gì không.

Lúc này trên giường bệnh vang lên tiếng động, Nam Hân quay đầu nhìn, kinh ngạc nói: “Lão đại làm gì thế? Bác sĩ bảo anh không được đứng dậy.” Lê Tạm lạnh lùng nói ba chữ: “Đi vệ sinh.” Nam Hân đặt mấy chai thuốc xuống, vội ghì vai Lê Tam lại: “Anh đừng nhúc nhích, để tôi hỏi y tá xem có cắm ống tiểu cho anh được không.” “Nam Hân!” Lê Tam ghì mép giường, cắn răng nghiến lợi nói: “Em bảo ông đây dùng cái quỷ đó sao?” “Thể...

không thì sao?” Nam Hân chống nạnh.

Mắt Lê Tam như bốc lửa, sau đó anh bình tĩnh lại, nhướng mày với Nam Hân, khóe miệng cười gian: “Em đến đây.”

Sau khi rời bệnh viện, Lê Tiếu cũng không quay về tòa lầu thí nghiệm.

Cô ngồi trong xe, gọi điện cho Lạc Vũ.

“Cô Lê.” Lạc Vũ bắt máy, cung kính gọi.

Lê Tiếu gác khuỷu tay lên cửa xe, nhàn nhạt hỏi: “Diễn gia đang ở biệt thự?” Lạc Vũ nhìn mấy người đang ngồi trong phòng khách biệt thự, nhỏ giọng đáp: “Vâng, đang ở biệt thự, cậu Thu và cậu Âu cũng có mặt.” Lê Tiếu nghiền ngẫm.

Hôm nay anh Ba tỉnh, chuyện giữa anh và u Bạch cũng nên kết thúc.

Lê Tiếu không nhiều lời, cúp điện thoại rồi đến biệt thự Nam Dương một chuyến.

Nhưng giữa đường, cô rẽ vào đường của trung tâm thương mại Tinh Quang Thiên Địa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.