Anh vuốt ve đầu ngón tay cô, cúi đầu nhìn vết bầm tím do móng tay bấm vào, nét mặt dần lạnh lùng, giọng rất thấp: “Đã xảy ra chuyện gì?” Lê Tiếu bình tĩnh lại, hít thở sâu rồi giãn chân mày,im lặng ngã vào lòng anh.
Thương Úc vòng tay qua đỉnh đầu Lê Tiếu, ôm bả vai cô sát vào lòng, giọng nguy hiểm: “Tự em nói, hay để anh phải người thăm dò?” Lê Tiếu rúc vào ngực anh, buồn bực nói: “Anh ôm em thật chặt trước đã.” Thương Úc mím môi nhìn cô trong lòng mình, bất đắc dĩ siết chặt vòng tay.
Đợi cô dần thả lỏng, anh mới nâng cằm cô lên, buộc cô phải ngẩng đầu.
Ánh mắt hai người giao nhau, anh không nói gì, chiếm lấy môi mọng của cô.
Tâm trạng cô không ổn định, cần dời đi sự chú ý.
Lưu Vân lái xe và Lạc Vũ ngồi ghế phó lái ở hàng trước cứ nhìn thẳng, cố gắng ngó lơ tiếng hôn môi từ phía sau truyền đến.
Lưu Vân nghĩ, hay hôm nào đó nâng cấp xe nhỉ, xe chuyên dụng cao cấp như vậy lại không có tấm ngăn chỗ ngồi, còn ra thể thống gì nữa? Nụ hôn kết thúc, Lê Tiếu nhắm mặt thở dốc trong lòng anh, ngón tay thả lỏng nhưng lại níu lấy nếp nhăn trên áo sơ mi anh.
Anh dùng ngón tay lau đi khóe môi Lê Tiếu, hôn lên trán cô: “Nói đi, biên giới thể nào?” Lê Tiếu mím môi, bình ổn hơi thở rồi vùi đầu vào cổ anh, giọng nói đã bình tĩnh lại: “Tạm thời chưa biết, nhưng em nghi ngờ Lê Tam có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467448/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.