🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thương Phù lúng túng vén tóc, ánh mắt lấp lóe: “Hóa ra các người không chào đón tôi đến vậy, xem như tôi tự mình trước nhục rồi.” Dứt lời, cô cầm ví da đứng dậy, đi được hai bước bỗng quay đầu nói: “Thiếu Diễn, đừng quên tôi đã nhắc nhở.” Nào ngờ Thương Phù nói xong mới nhận ra, Thương Úc và Lê Tiếu đã sớm tay trong tay đi vào biệt thự, bỏ ngoài tại những gì cô ta nói.

Thương Phù nhìn bóng lưng họ, đôi môi mọng chậm rãi nhếch lên.

Mười phút sau, trực thăng đáp bên ngoài quốc lộ Bàn Sơn.

Thương Phù xuống trực thăng, đi thẳng đến chiếc Mercedes đỗ ven đường.

Cô ta lên ghế sau xe, nhìn người phụ nữ xinh đẹp, cười khẽ: “Cô Út, cô đợi lâu rồi.” Thương Quỳnh Anh vẫn ngồi đó xem tạp chí, nghe tiếng thì lật trang: “Có thu hoạch gì?” Thương Phù nhếch môi: “Cậu ta vẫn không để cháu vào biệt thự.

Nhưng vừa rồi lúc trực thăng tạt qua, cháu quan sát qua ống nhòm, bên kia của dãy núi Nam Sơn có một khe sâu, có thể là trụ sở bí mật của cậu ta.” “Chỉ thế thôi?” Thương Quỳnh Anh gấp tạp chí, thất vọng nghiêng đầu nhìn Thương Phù.

Thương Phù nhíu mày, mềm giọng trấn an: “Cô Út đừng gấp.

Cô cũng biết trước giờ Thương Thiếu Diễn rất đa nghi.

Nếu cháu làm liều quá, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của cậu ta.

Cô không thấy giờ rất tốt sao? Chỉ có để họ lơ là cảnh giác, mới càng lộ ra nhiều sơ hở.

Lê Tiếu kia...

chính là sơ hở lớn nhất hiện giờ của cậu ta.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.