🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dù ánh sáng quá yếu, nhưng dưới đèn đường vẫn có thể nhìn ra không ít cỏ khô dính trên người cô.

Trên đỉnh đầu cô còn có cả lá cây.

Lê Tiếu vác súng tiểu liên trên lưng, tay còn cầm khẩu Golden Desert Eagle, ngay lúc trượt xuống từ sườn núi thì nhào vào lòng Thương Úc: “Mệt quá...” Sườn núi này chếch quá, địa thế dốc hơn hẳn rừng cây biên giới.

Thương Úc ôm cô với sức rất lớn, hơi thở dồn dập, nói mấy chữ gần như rút ra từ kẽ răng: “Bằng núi đến sao?” “À...” Lê Tiếu ngẩng đầu lên, mỉm cười: “Rèn luyện cơ thể thôi.” Vừa nói, cô vừa ôm chặt anh, cố ngửi mùi hương mát lạnh trên người anh.

Ừm, không lẫn mùi máu tanh.

Thương Úc tháo súng tiểu liên trên lưng cô ném xuống đấy, khuỷu tay ghì chặt eo cô, cúi đầu thở dài: “Không sợ xông vào chịu chết à?” Lê Tiếu trề môi, nghiêng đầu nhìn Vân Lăng: “Anh ta thôi á? Không đủ năng lực.” Sự tự tin không thể giải thích này thật khiến người ta vừa yêu vừa hận.

Yết hầu Thương Úc lên xuống kịch liệt, anh lấy lá cây trên đầu Lê Tiếu xuống, nắm cằm cô hôn mạnh lên môi.

Giây kế tiếp, anh ôm cô chậm rãi xoay người.

Ngay lúc này, tình thế ở quốc lộ bị chặn cả trước lẫn sau xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Hai mươi mốt người đàn ông mặc đồ huấn luyện đen cầm súng nhắm ngay đầu Vân Lăng cùng đám lính đánh thuế.

Lê Tiếu đứng bên Thương Úc, liếc nhìn xung quanh, thấy Vân Lăng thì lắc đầu thở dài.

Vân Lăng nhận ra mình đã trúng kể, cổ tay còn đang chảy máu, mắt trợn như muốn nứt ra: “Cô là ai?” Vừa rồi chính cô đã gọi tên gã.

Một cô gái còn rất trẻ, sao lại biết biệt hiệu của gã? Lê Tiếu sờ khẩu Desert Eagle trong tay, nhìn Vân Lăng, nét mặt lãnh đạm: “Anh trai anh có biết hôm nay anh mất mặt như vậy không?” Vân Lăng ngẩn người: “Cô biết...” “Lắm lời.” Lê Tiếu lạnh lùng ngắt lời gã, ngẩng đầu nhìn Thương Úc rồi bĩu môi về phía trước: “Diễn gia, chuyện này là sao?” Mấy người mặc đồ huấn luyện đen này ở đâu ra vậy? Vừa rồi ở sườn núi, rõ ràng cô không hề thấy họ.

Thế nên cô nhắn WeChat cho Thương Úc chỉ là muốn báo anh biết, cô đã xử lý xong ba tay bắn tỉa trên núi rồi.

Cô còn tưởng rằng anh mãi không xuống xe là kiêng kỵ mai phục trong núi.

Giờ nhìn lại, hình như...

có phải thế đâu! Thương Úc nhìn Lê Tiếu, nhếch môi, vừa hay Lạc Vũ liếc thấy màn hình điện thoại ở ghế sau sáng lên: “Lão đại, có điện thoại.” Lạc Vũ lấy điện thoại ra, đi lên trước đưa cho Thương Úc.

Thấy vậy, Lê Tiếu cau mày nhìn Lạc Vũ hỏi: “Sao không gọi điện cho mọi người được?” Điện thoại Thương Úc gọi được nhưng của Lưu Vân và Lạc Vũ lại không.

Lạc Vũ gật đầu giải thích: “Khu vực này ngăn tín hiệu, còn điện thoại của lão đại có tấm chíp đề phòng ngăn tín hiệu.

Thế nên chỉ điện thoại của lão đại thông được thôi.” “Ồ...” Lê Tiếu đáp lại, nhíu mày, chợt thấy lạ.

Không đúng? Nếu ngăn tín hiệu rồi, sao điện thoại của cô cũng thông? Nhưng không đợi Lê Tiếu hỏi thêm, Thương Úc ở bên cạnh đã nói vào trong điện thoại: “Giải trừ ngăn tín hiệu đi.” Anh cất điện thoại, một tay ôm chặt Lê Tiếu, tay kia vuốt hàng mi, lạnh lùng liếc Vân Lăng.

“Thương Thiếu Diễn, mày đùa tao?” Vân Lăng rất tức tối, lúc này gã đã nhận ra chuyện ngoài tầm kiểm soát.

Nhưng vấn đề nằm ở đâu thì gã không nghĩ ra.

Nếu dưới vách đá bên phải đã sớm có người đến cứu viện mai phục, sao ngay từ đầu Thương Úc không ra tay mà tốn thời gian chôn chân ở đây cả tiếng? Lúc này điện thoại trong túi Vân Lăng rung nhẹ.

Thương Úc nhếch môi, một tay cầm súng, ôm Lê Tiếu trong ngực, nhướng mày thích thú: “Bắt máy đi.”

Vân Lăng nuốt nước bọt, nén cơn đau ở cổ tay, lấy điện thoại ra nhưng mắt vẫn nhìn Thương Úc chằm chằm, ấn nút trả lời.

Đầu điện thoại bên kia vang tiếng nổ ấm bốn phía, có kẻ tức tối hét lớn: “Cậu Vân, trụ sở chính lính đánh thuế của chúng ta bị người ta đánh lén, tổn thất rất nặng nề...”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.