Nhưng tài xế không chịu bỏ qua, vội đưa tay ngắn cửa, mỉm cười: “Cô à, thể không hay lắm.
Dù gì cũng là tai nạn giao thông, chi bằng để cảnh sát giao thông xử lý, hoặc là tôi sửa xe giúp cô.” Lê Tiếu nắm tay lái, liếc đối phương qua khe hở cửa xe khoảng 10cm: “Nếu tôi không cần thì sao?”
“Chuyện này...” Tài xế nghẹn họng.
Tình huống đâm đuôi xe này rõ kỳ lạ.
Cô tăng tốc độ, đối phương ở bên phải phía sau bỗng đổi làn đường, trong tình huống như vậy, tài xế lành nghề sẽ không quẹt phải đuôi xe trước.
Người này mặc đồng phục chuyên cho tài xế, phản ứng khi ông đâm vào đuôi xe rõ ràng không phải tay mơ.
Nhưng ông lại phạm lỗi mà cả tay mơ cũng không mắc phải, mục đích quá rõ ràng.
Lê Tiếu không để ý, kéo cửa kính xe lên thì đạp ga lái đi.
Cô sẽ cho điều tra tai nạn này, nhưng không phải bây giờ.
Sau khi Lê Tiếu lái đi, tài xế ngây người ở đó, vội vàng quay lại ghế sau xe, cúi người nói: “Bà chủ, cô ta...” Cửa kính xe có dán màn mỏng ở ghế sau dần hạ xuống, để lộ một gương mặt rất quyến rũ.
Đối phương khoảng năm mươi, mặc sườn xám, ngồi thẳng giữa ghế với tư thái ung dung, lật trang tạp chí trong tay: “Chắc chắn là cô ta sao?” “Đúng vậy.
Vừa rồi tôi cố ý quan sát, cùng người trong tấm ảnh cô Thương Phù đưa.” Tài xế cung kính đáp.
Nghe vậy, người phụ nữ chậm rãi gấp tạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467392/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.