🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Thích hoa hồng sao?” Thương Úc nhìn Lê Tiếu ngắt hoa hồng bên lối mòn, ánh mắt sâu thẳm như có điều suy nghĩ.

Lê Tiếu đưa hoa hồng lên mũi ngửi rồi gãi chóp mũi, lắc đầu: “Cũng bình thường, hơi dung tục.” Hai người vừa trò chuyện vừa đến đình nghỉ chân.

Bao quanh bởi biển hoa hồng đỏ rực, phong cảnh vừa lãng mạn vừa tuyệt vời.

Trong đình có bày sofa vải bố và bàn trà, Lê Tiếu kéo Thương Úc ngồi xuống, thoải mái thở phào: “Diễn gia, cô Lê chọn địa điểm tham quan này cho anh, có hài lòng không?” Thương Úc gác tay lên lưng ghế, nghiêng đầu nhìn vẻ mặt vô cùng hưởng thụ của Lê Tiếu, đầu ngón tay vẫn về rồi chạm gò má cô: “Rất hài lòng.” Nghe thế, Lê Tiếu nhướng đuôi mắt, vừa quay đầu, gương mặt đã bị anh ôm lấy, ngay sau đó hơi thở nam tính trên người anh lập tức đập vào mặt cô.

Sâu trong biển hoa, hai bóng người màu đen ôm nhau hôn say đắm trên sofa vải bố.

Thương Úc mút môi cô, cạy răng, luồn đầu lưỡi vào khoang miệng cô.

Lê Tiếu khó khăn đáp lại, ngón tay bấu chặt đầu với anh.

Có lẽ hai người quá nhập tâm, hoặc vì sofa vải bố quá mềm mại, eo Lê Tiếu nhũn ra, cả người mất khống chế ngã ngửa ra sau.

Cứ như vậy, anh thuận thế đè lên người cô, tư thế trước nay chưa từng có! Hơi thở nồng hương gỗ mun trên người anh lấn át tất cả mùi hoa.

Lê Tiếu đỏ mặt, tinh thần và thể xác mạnh mẽ của người đàn ông đè ép cô, quá gần gũi, dấu hiệu động tình cũng đã lộ ra.

Người còn kiều diễm hơn cả hoa! Sau khi nụ hôn kết thúc, Lê Tiếu thở dốc, môi sưng đỏ, chân mày khóe mắt vô cùng yêu kiều.

Thương Úc vẫn đè cô như cũ, vùi đầu hôn lên cổ cô.

Mồi anh lành lạnh, mỗi nụ hôn ngắn ngủi đều khiến Lê Tiếu co rụt lại, cả cơ thể đắm chìm trong xoáy tình cảm xa lạ.

Anh đang ổn định nhịp thở, và cô cũng thế.

Sau một hồi, nụ hôn của Thương Úc kéo dài từ vành cổ mảnh khảnh đến gò má.

Anh chống nửa người lên, nhìn gò má xinh đẹp rạng rỡ.

Động tác này khiến mấy sợi tóc rơi lòa xòa trước trận anh, trông càng ngang ngược điên cuồng.

“Đang nghĩ gì vậy?” Thương Úc nhìn xuống Lê Tiếu, đáy mắt hừng hực ánh lửa.

Ngón cái của anh vuốt ve quai hàm cô, tiết tấu lên xuống của yết hầu đã sớm rối loạn.

Lê Tiếu cổ ổn định, đôi môi lành lạnh nhếch lên, ngón tay chọc vào ngực anh, yếu ớt nói: “Em đang nghĩ...

anh tính bao giờ mới nhỏm dậy, em sắp thở không nổi rồi.” Môi Thương Úc nhếch lên, tiếng cười trầm thấp lập tức bật ra.

Anh kéo cổ tay cô đỡ người dậy, lòng bàn tay nhẹ nhàng lau sạch môi cô, sau đó ngửa đầu tựa lên sofa, thở phào một hơi, Lê Tiếu nuốt nước bọt, há miệng thở dốc, mãi mới bình tĩnh lại được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.