Thương Úc gạt tàn thuốc, nhìn nét mặt hóng hớt của Thu Hoàn, lời ít ý nhiều: “Muốn tra thì tự mà làm.” Thu Hoàn cười nhạt bĩu môi, lại nằm ườn trên sofa, lẩm bẩm: “Nếu tôi có quyền hạn thì đã sớm thăm dò rồi.” Cả phòng đấu giá Venus chỉ có hai vị hội viên chí tôn.
Trừ Thương Úc ra thì người kia chưa từng ra mặt, không biết đó là nam hay nữ.
Thu Hoàn cảm thấy thật lãng phí tài nguyên.
Nghe nói quyền hạn hội viên chí tôn ở Venus cao đến bất thường, thậm chí có một quy định bất thành văn là chỉ cần món đồ đấu giá mà hội viên chí tôn ưng ý thì những người khác đừng hòng tranh.
Vì không tranh lại đâu! Hội viên chí tôn người ta có tiền, nếu không cân nhắc bằng trăm triệu thì dùng đến tỷ hay chục tỷ nói chuyện.
Với hội viên chí tôn mà nói, dù có táng gia bại sản để mua một món trận phẩm thì cũng chỉ là chuyện vặt mà thôi.
Thu Hoàn càng ngẫm càng thấy đáng tiếc.
Quyền hạn của hội viên chí tôn tốt như vậy, Thiểu Diễn lại chưa từng dùng đến, đúng là phí của trời.
Anh ta im lặng mấy giây rồi lại đến cạnh Thương Úc, bàn bạc: “Nếu không thì...
cậu để người ta tra thử đối phương là nam hay nữ thôi.
Tôi đoán rất có thể là nữ, măng sét đắt như vậy, đàn ông như tôi chẳng hứng thú đấu.
Thế nên...
để tôi xem tí đi?” Anh ta vừa dứt lời, Thương Úc nâng tay kẹp điếu thuốc lên, nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467353/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.