🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chiếc máy tính cô dùng trong lúc thực tập vẫn còn trên bàn làm việc.

Lê Tiếu ngồi xuống, khởi động máy.

Hình nền vẫn là bầu trời sao cô yêu thích.

Cô cong môi, liếc nhìn bàn làm việc của Thương Úc, nụ cười càng rõ hơn.

Điện thoại chợt đổ chuông.

Lê Tiếu cầm lên nhìn thử, rồi bắt máy: “Alô, chú Tông.” Chú Tông là quản gia đấu giá tư nhân mà Hội đấu giá Venus sắp xếp cho cô, bình thường phụ trách các hạng mục đấu giá của cô ở Venus.

Trong điện thoại, chú Tông cung kính nói: “Thưa cô, thư mời của hội đấu giá đã được chuyển phát đến Nhã Thự Viên.

Thứ Sáu ngày một buổi đấu giá sẽ chính thức bắt đầu lúc tám giờ tối ở sảnh lớn Venus.” “Được, tôi biết rồi.” Cúp điện thoại, Lê Tiếu tập trung tinh thần, cô khá mong đợi sự biểu hiện của quyển “Tự truyện Thần cổ phiếu” bị bỏ qua ba lần này ở buổi đấu giá Venus.

Trong hai mươi phút kế tiếp, Lê Tiếu vẫn luôn bận việc trước máy tính.

Thỉnh thoảng điện thoại có báo tin nhắn đến, cô chỉ liếc qua chứ không xem kỹ.

Khi cô nhẹ nhàng ấn phím Enter, thông tin cá nhân của Thương Phù hiện ra toàn bộ.

Thương Phù, hai mươi chín tuổi, hoa hậu, xuất thân từ Thương thị ở Parma, chuyên gia phân tích tài chính cấp cao, thành viên nội bộ Hiệp hội quốc tế...

Lê Tiếu vuốt cằm, cười nhạt.

Xem ra đúng là Thương Phù có chút vốn liếng.

Nhưng cô ta lại là thành viên của Hiệp hội quốc tế.

Lê Tiếu hứng thú nhìn chăm chú mấy chữ Hiệp hội quốc tế.

Vài giây sau, màn hình chợt lóe lên, tất cả tư liệu cá nhân của Thượng Phù đều bị phá hủy.

Thấy thế, Lê Tiếu chỉ thản nhiên thoát ra khỏi hệ thống, sau đó nhắn WeChat cho Lê Thiếu Quyền, bảo anh ta xử lý phiền toái của việc bị truy ngược lại.

Lê Thiếu Quyền bị phạt quỳ ở nhà, vừa đi khập khiễng vừa làu bàu chui vào phòng sách của ba mình.

Hết cách rồi, Daddy bao nuôi gây họa buộc anh ta phải xử lý.

Bởi vì mỗi lần vị Daddy này bại lộ hành tung trên mạng, đều là dùng tài khoản của anh ta, Lê Thiếu Quyền thật khóc không ra nước mắt.

Gần chạng vạng, Thương Úc họp xong quay lại phòng làm việc.

Vừa vào, anh đã nhìn về phía khu nghỉ ngơi.

Không thấy Lê Tiếu đầu, mắt anh đảo quanh, phát hiện cô nằm đang nằm sấp trên bàn làm việc, dường như đã ngủ quên.

Anh khẽ nhếch môi, thong thả đi đến cạnh cô, đút một tay vào túi, cúi người nhìn gò má cô.

Mấy giây sau, hàng mi Lê Tiếu khẽ run.

Ánh mắt từ trên cao nhìn xuống khuấy động sự cảnh giác của cô.

Cô mở mắt ra, ánh mắt hơi mơ màng, ngẩng đầu lên chạm phải ánh mắt sâu thẳm mang theo ý cười của Thương Úc.

“Ưm...” Lê Tiếu lười biếng nhỏm dậy, nghiêng người, đầu va vào ngực Thương Úc: “Anh họp xong rồi sao?” Thương Úc nắm đầu vai Lê Tiếu, giọng nói quyến rũ dịu dàng: “Đợi lâu rồi.” Lê Tiếu vừa tỉnh ngủ, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo lắm.

Lê Tiếu cọ trán mình vào ngực anh, hít lấy mùi gỗ mun trên người anh, cảm giác rất chân thực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.