Ngay lúc này, cô như chợt hiểu ra, nguyên nhân vì sao Thương Úc thấy cô bị thương liền không thể bình tĩnh như thường.
Anh không chịu đựng được việc cô bị thương, thì cô cũng thế.
Vì để ý, nên mới không muốn nhìn thấy đối phương chịu chút tổn thương nào.
Dù chỉ là phát sốt, cũng sẽ khiến người ta lo lắng sốt ruột.
Lê Tiếu co đầu ngón tay, gương mặt căng thẳng, lại sờ trán anh, nhướng mày: "Đo nhiệt độ nhé?"
Thương Úc thấy nét mặt kiên quyết của cô thì nhếch môi, đứng dậy kéo vai cô đi vào phòng khách: "Được."
Mấy phút sau, Lê Tiếu nhìn số chỉ nhiệt độ trên nhiệt kế, đúng là sốt rồi.
Cô đưa nhiệt kế cho anh xem, vẻ mặt hờ hãng: "38.2 độ."
Anh chỉ liếc nhìn qua rồi đặt nhiệt kế lên bàn trà.
Sau đó, bàn tay ấm áp nắm lấy cánh tay Lê Tiếu, kéo nhẹ cô đến gần mình.
Thương Úc liếc nhìn vẻ mặt hờn dỗi của cô, môi hiện ý cười: "Lo lắng sao?"
Vai chạm vào người anh, cô nhìn anh, tự ý nói: "Nằm nghỉ một lúc đi, chờ hạ sốt rồi hẵng đến công ty."
Quả thật Lê Tiếu hơi lo, tối qua mưa rất lớn, hơn nữa sau khi về biệt thự dường như anh cũng không uống tách trà gừng kia.
Thương Úc ôm vai cô ngửa người ra sofa, gác tay lên trán, lười nhác liếc nhìn cô, trầm ngâm mấy giây: "Được, nghe lời bạn gái."
Tiếng xưng hô này khiến Lê Tiếu ngây người kinh ngạc, liếc vội anh một cái rồi quay đầu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3250470/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.