Triệu Hàn Dương nhếch môi cười, nhìn cô gái nhỏ của mình, anh cũng chỉ cưng chiều, một tay vẫn cầm ly sữa ấm tay kia cầm thìa múc từng thìa nhỏ đưa lên miệng cô gái nhỏ, vừa dỗ dành: " Ngoan, chỉ cần em uống một ít là được. Đợi một lát ông xã vào bếp nấu vài món ăn thanh đạm cho em ăn, được không? "
" Thật không ạ, ông xã sẽ xuống bếp nấu ăn sau? " Vương Tuyết Băng nghe anh nói hai mắt liền sáng lên, vừa mới mở miệng, Triệu Hàn Dương liền nhân cơ hội đó để đút muỗng sữa cho cô gái nhỏ của mình uống.
Nhận thấy mùi sữa trong khoan miệng của mình, Vương Tuyết Băng tức giận nhìn anh, hừ lạnh không vui, cô chu môi phòng mang trợn má không thèm nhìn anh, oai oái liếc mắt nhìn anh.
Triệu Hàn Dương nhìn từng hành động của cô gái nhỏ của mình anh cũng phải bật cười, lại đưa tay xoa đầu cô, tiếp tục lên tiếng dụ dỗ: " Bé con, em thật sự không muốn để ý đến anh sao? "
Vương Tuyết Băng hừ hừ hai tiếng, cũng không thèm nhìn anh dù chỉ một chút, cô xoay mặt nhìn ra chỗ khác.
Ba anh em Vương gia đứng nhìn một màn trước mặt cũng phải bật cười, đưa mắt nhìn nhau không hẹn cùng đi đến ngồi xuống ghế sofa cạnh Triệu Hàn Dương và những chiếc ghế trống trong phòng khách.
Vừa ngồi xuống ghế, Vương Thừa Duật đã được quản gia đem trà hoa quả lên, anh tự rót ba cốc trà đưa đến trước mặt anh cả và em trai anh, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/3502421/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.