Khi hai người các anh vừa lên tới lầu 3 đã nhìn thấy hai anh em Vương Thừa Duật và Vương Thừa Quân cùng Tiểu Hắc đang đứng ở bên ngoài phòng của Vương Tuyết Băng.
Vừa nhìn thấy anh, Vương Thừa Duật nhíu mày, giọng nói đầy vẻ trêu chọc: " Không phải mẹ Tô không đồng ý cho cậu gặp con bé nên đã để cậu quý ở ngoài sân à? Sao cậu lại lên đây được vậy, hay là lén lút lẻn lên đây trong khi mẹ Tô bận việc hả? "
" Không có, tôi đây là đường đường chính được mẹ vợ đồng ý cho vào đấy. " Triệu Hàn Dương dương dương tự đắc khoe chiến tích được mẹ vợ đồng ý đấy.
Nhìn tên bạn thân kim em rể thân làm anh trai như Vương Tử Tâm thở dài bất lực, rốt cuộc sẽ ra sao khi mấy người này tụ lại một chỗ đây?
Ngày tháng sau này của Vương gia sẽ rất giống rạp xiếc trung ương khi mấy anh em khi tụ tập lại và băng lãnh tàng khóc đối với thế giới bên ngoài, hẳn sẽ rất thú vị đây.
" Mấy người có thể bớt trẻ con lại được không? " Vương Tử Tâm bất lực thở dài lên tiếng, lại ngước mắt nhìn hai đứa em trai của anh hỏi: " Sao hai người lại đứng ở ngoài này? Con bé ấy vẫn chưa thức sau? "
Vương Thừa Duật nhìn anh cả, lại đưa mắt nhìn về phía cửa phòng ngủ của em gái, vừa nói vừa trợn tròn mắt nhìn về phía đầu sỏ bên cạnh anh cả của anh không mấy tình nguyện nói: " Con bé ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/3500534/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.