Vương Tuyết Băng đứng trong vòng tay anh, ngửa đầu hôn lên cằm anh.
Gần đây cô vô thức thích chủ động hôn anh thường xuyên, lần nào cũng khiến trái tim Triệu Hàn Dương được an ủi rất nhiều, ít nhất là khi cô thiếu cảm giác an toàn cần người bên cạnh thì anh có thể luôn ở bên cạnh cô.
Thật sự không thể tưởng tượng được nếu lúc này anh không ở bên cô mà đổi thành người khác, có phải cô cũng ỷ lại bọn họ như thế này không.
Triệu Hàn Dương vuốt mái tóc còn ướt của cô, cúi đầu hôn lên mép tóc.
***
Hôm sau, trên con phố nhỏ cách khách sạn năm phút đi bộ, Vương Tuyết Băng ngó Đông ngó Tây dường như rất tò mò.
Suốt hành trình cô đều nắm tay Triệu Hàn Dương không rời nửa bước.
Không tới hai tuần nữa là sinh nhật của cô, Triệu Hàn Dương cố ý tìm quà sinh nhật thích hợp, đã bảo người sắp xếp đầy đủ cả rồi.
Hai người đi trên đường, lần nào Vương Tuyết Băng trông thấy thứ gì hay ho là anh đều nhìn thêm vài lần.
Kết quả, đi một lát thì anh nhận ra, Vương Tuyết Băng … thấy cái gì cũng mới mẻ, thấy cái gì cũng thích.
Ban đầu anh định xem cô thích thứ gì nhất, kết quả cô gái này cứ liên lục ngạc nhiên, như thể cái gì cũng có thể làm cô phấn khích hồi lâu vậy.
Triệu Hàn Dương hỏi cô cái gì, cô cũng nói thích.
Anh lại hỏi cô thích gì nhất, kết quả, cô lại bắt chước phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/2714415/chuong-86.html