Chưa đến một giờ chiều, đèn báo bên ngoài phòng mổ đã phụt tắt.
Bác sĩ đi ra, bày tỏ ca mổ của ông cụ Đoàn rất thành công. Nhưng vì ông đã có tuổi, nên phải đưa ông vào phòng chăm sóc đặc biệt để theo dõi, hai mươi bốn giờ sau mới có thể gặp mặt người nhà.
Người nhà họ Đoàn nhao nhao chuyển đến khu chăm sóc đặc biệt, nhìn Đoàn Cảnh Minh đang nằm bên trong phòng bệnh qua cửa sổ.
Vì chỗ mổ là đoạn nối từ động mạch đùi, nên ông cụ không bị đau nhiều, tinh thần thoải mái, lúc này đã ngủ say.
Nhìn Đoàn Cảnh Minh nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, Đoàn Thục Viện và các anh chị em khác bàn bạc với nhau một hồi rồi gật đầu nói: "Vậy chúng ta về cả thôi, bác sĩ nói ít nhất trưa mai ba mới có thể ra ngoài. Bây giờ chúng ta có chờ cũng vô ích, ngày mai lại đến."
Tuy Đoàn Thục Viện là con thứ ba trong nhà họ Đoàn, nhưng nhờ cái danh phu nhân nhà giàu nhất, nên lời nói của bà rất có trọng lượng.
Tức thì, mọi người đều nhao nhao gật đầu đồng ý.
Tại bãi đỗ xe bên ngoài bệnh viện, Đoàn Thục Viện dặn dò kỹ lưỡng Lê Tiếu vài câu, sau đó nhận điện thoại rồi rời khỏi bệnh viện trước.
Lê Tiếu dõi theo xe mẹ rồi cũng quay người chui vào xe Mercedes của mình.
Trong xe, cô vịn một tay lên vô lăng, gõ gõ. Ngẫm nghĩ mấy giây, cô liền khởi động xe, lái đến khu thương mại CBD Nam Dương.
Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-2/2829591/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.